Chương 40.2 Bị phạt
Edit: Míp
Ai ngờ cô vừa nói xong,
đột nhiên, trong phòng học lại thêm một thanh âm.
"Thưa thầy, thật
ra là em vẽ , Lâm Khả Khả và An Khê đều không có liên quan." Sắc Vi chậm
rãi đứng lên, có phúc cùng hưởng, có
người cố ý vu oan hãm hại, được rồi, vậy thì làm cho sự việc trở nên lộn xộn đi.
"Xôn xao ——" việc
này khiến cho cả lớp hoàn toàn sôi trào .
Một trang truyện tranh
thôi mà có thể xuất hiện ba người bị tình nghi, hơn nữa ba người này bình
thường quan hệ vô cùng tốt, lại ngồi cùng một chỗ, là heo cũng có thể suy
nghĩ được tới đây. Hung thủ nhất định là
một trong số đó, nhưng rõ ràng là hai người kia cố tình bao che, cố ý đem sự
tình làm ầm ĩ thêm, làm xáo trộn suy nghĩ của thầy cô.
Trên bục giảng cô Triệu
cùng thầy Vũ mặt mày nhăn đến độ có thể kẹp chết một con ruồi , nhất là thầy
Vũ, sắc mặt so với lọ mực chỉ kém một chút, tức giận đến nỗi cả người phát run.
Cô Triệu bất đắc dĩ vừa lo vừa thương, học sinh của cô nên cô hiểu rõ, nhưng mà
trong ba đứa nhỏ Lâm Khả Khả có thành tích tốt nhất, ngoan ngoãn lại nghe lời
còn hàng năm tranh giành giải thưởng về cho lớp. An Khê thì tuy rằng thành tích
bình thường, nhưng hàng năm tham gia các giải văn nghệ tại các quận trong thành phố mang lại
nhiều thành tích lớn, mặc dù tính cách mạnh mẽ, nhưng chưa bao giờ gây chuyện.
Về phần Cố Sắc Vi, cô Triệu
có cảm nhận nhiều hơn, đứa nhỏ này vốn thành tích rối tinh rối mù, còn thích
gây sự, trốn học là chuyện thường ngày như cơm bữa, cho dù có đi học thì không
phải xem tiểu thuyết cũng chính là ngủ. Nhưng từ giũa kỳ tới nay đột nhiên bắt
đầu xuất hiện nhiều thay đổi lớn, từ một đứa trẻ nghịch ngợm phá phách biến
thành một đứa trẻ ngoan ngoãn, không chỉ không còn gây sự đánh nhau hay trốn
học, đi học chăm chú nghe giảng không nói mà ngay cả kết quả của các bài kiểm
tra cũng bắt đầu có tiến bộ hơn.
Sự thay đổi này làm cho
cô Triệu hết sức vui mừng, nhiều lần trên đường đi dạy cô còn quan sát Cố Sắc
Vi, phát hiện đứa nhỏ này thật sự nghiêm túc thay đổi, dường như thay đổi hoàn
toàn con người.
Lúc này, trong phòng
học có ba nữ sinh đang đứng, học sinh bốn phía đều tranh nhau nghị luận, thì
thầm với nhau, toàn bộ phòng học đều hỗn
loạn, âm thanh lớn thậm chí ngay cả học sinh lớp bên cạnh đều bị hấp dẫn lại đây.
Thầy Vũ nắm chặt trang truyện, sắc mặt xanh mét, dường như sắp muốn bộc phát, côTriệu thấy thế nhất thời mặt nghiêm, đứng
lên trên bục giảng ra sức gõ lên bảng đen vài cái ——
"Trật tự, trật tự,
toàn bộ đều im lặng cho cô!"
Mẫu Dạ Xoa nổi giận,
nhất thời cả lớp câm như hến, học trò lớp khác rình coi bên ngoài phòng học sợ
tới mức nhanh chóng bỏ chạy, ba người Sắc Vi
nghe thấy tiếng la,cả người đều cứng đờ. Chỉ thấy cô Triệu vẻ mặt nghiêm
túc hung hăng trừng mắt nhìn đám học trò ồn ào vài lần, hung hăng nói,
"Lâm Khả Khả, An Khê, Cố Sắc Vi, ba người các em theo cô vào văn
phòng."
Nói xong tầm mắt sắc
bén nhìn lướt qua cả lớp, "Những người khác tự học, lớp phó kỷ luật, nếu
ai còn bàn về chuyện này nữa, em liền ghi lại tên cho cô , cô sẽ mời bạn đó đến
văn phòng uống trà."
×××××××××××××××××××× Một
trang truyện tranh, có đến ba người bị tình nghi, hơn nữa mỗi người đều nói
chính mình là hung thủ.
Vụ việc ở lớp 211 khiến
cho toàn khối có chuyện để bàn tán say sưa, phòng giáo viên cũng được một phen
ngôn luận, thầy Vũ ở văn phòng nổi giận, cô Triệu giúp đỡ bọn tránh bị một phen
bị giáo dục đầy đầu.
Kết quả sự việc là Sắc
Vi, An Khê, Lâm Khả Khả ba người đồng thời đều bị trừng phạt, ba người phải dọn
dẹp toilet nữ ở lầu hai, và mỗi người còn phải viết hai bản kiểm điểm, một bản
gửi cô Triệu, một bản cho thầy Vũ để trấn an tinh thần tổn thương của thầy.
Vì thế sự việc kết thúc
, dù sao học sinh nào ở trường này cũng có gia thế phía sau , các sư giáo viên
dạy học trồng người, cũng không thể thật sự ra nặng tay. Vì thế, sau ba tuần, ba
người Sắc Vi bắt đầu công việc dọn dẹp toilet.
"Sắc Vi, cậu cảm
thấy là ai trộm truyện tranh?" Trong toilet, An Khê cầm cây lau nhà, Khả khả
cầm cái bàn chải, Sắc Vi cầm theo thùng nước, trên mặt ba người đều bịt khẩu
trang, mặc một bộ áo dài trắng giống nhau, ủng đi mưa, trang bị đầy đủ hết.
"Tiểu nhân."
Lâm Khả Khả nghiến răng nghiến lợi. Nếu không có tiểu nhân ở sau lưng cáo
trạng, các cô sao lại ở chỗ này lau chùi toilet, lại làm phiền An Khê cùng Sắc
Vi, Lâm Khả Khả hận chết cái người ở sau lưng cáo trạng.
Sắc Vi lắc đầu,
"Tớ làm sao mà biết." Đổ một nửa thùng nước, ra sức cọ rửa sàn nhà,
nhất thời nước lạnh văng khắp nơi, Lâm Khả Khả cùng An Khê giống như hai con
thỏ bị giật mình nhảy dựng lên, một loạt trốn được ra sau.
Ai, không gian trong
toilet thật rộng và đẹp, nhưng cũng chỉ là toilet thôi.
"A, Sắc Vi, nghe
nói bạn ở chỗ này chùi toilet, mình đến thăm bạn một chút."
Đúng lúc này, của
toilet đột nhiên bị đẩy ra, một thanh âm vui sướng khi người khác gặp họa vang
lên từ phía sau ba người.
Sắc Vi âm thầm mắng,
quay đầu, quả nhiên thấy một thân hàng hiệu Diêu Điềm Mật eo thon nhỏ gọn đứng
ở sau người, cô lạnh nhạt nhíu mày, "Đúng vậy, chùi toilet nhưng là việc
rất thú vị, bạn có muốn gia nhập không?"
Diêu Điềm Mật nghe vậy
lập tức ghét bỏ lui từng bước, "Sắc Vi, mình mới không cần đâu."
An Khê đập mạnh đồ lau
nhà trong tay xuống, hung dữ trừng mắt nhìn qua, "MD, muốn đi toilet thì
đi liền đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, đi tiểu hay là bị táo bón?"
Diêu Điềm Mật bị An Khê
mắng thì kinh sợ, tính tình cô ta cũng
mạnh mẽ , lập tức chống nạnh mắng lại, "Hét cái gì mà hét, cái đồ bà tám
không sợ chết, bà đây cũng không phải nói chuyện với bạn."
"Bạn nói cái
gì?" An Khê nhất thời tức giận, lửa giận đã đầy người, không nghĩ tới có
cái não tàn đưa tới cửa cho cô trút giận, chưa nói hai lời liền cầm đồ lau nhà
chạy vọt tới . Đồ lau nhà đầy nước nhỏ từng giọt, Diêu Điềm Mật sợ tới mức sắc
mặt trắng bệch, không chút suy nghĩ liền chạy ra khỏi toilet , "Cố Sắc Vi,
thứ bảy này là sinh nhật của mình, tập hợp ở chỗ cũ, đến lúc đó bạn nhất định
phải tới —— "
Nói còn chưa nói xong,
An Khê lau đã cầm đồ lau nhà đến trước người, cô sợ tới mức không còn chút can
đảm nào, liền hét lên một tiếng rồi lao ra khỏi toilet, lại không đoán được cửa
phòng toilet bị đầy vào 1 cách mạnh mẽ, một vào một ra, theo quán tính bị đập
mặt vào cửa. Chỉ nghe thấy một thanh âm da thịt bị đập mạnh, một tiếng kêu thảm
thiết vang lên ở ngoài cửa, "A —— "
Ba! Vật thể tiếp xúc
khuôn mặt một cách thân mật phát ra thanh âm.
Hết chương 40
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ Hạ Vũ Cư ^^ Hãy share Facebook cho nhiều người biết nha, cảm ơn các bạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét