Chương 45: Tự chế mứt đào
Edit:
Beta: Thiên Hạ
Bên này sau khi Tiêu Tiêu rời khỏi nhà chính, liền đi tới nơi bọn họ để trái đào, thấy mọi người trong nhà đều đang ngồi ở đây sắp xếp lại quả đào đã hái về, trong nội tâm Tiêu Tiêu liền có chút ngượng ngùng, tuy nhiên nghĩ đến việc nàng phải nghĩ phương pháp kiếm tiền thì có chút kích động cùng chờ mong được gieo xuống trong nội tâm.
Trước kia Tiêu Tiêu chỉ dùng đào vàng làm thành đồ hộp, cũng biết cách làm mứt cũng không khác lắm so với làm đồ hộp, tuy nhiên vẫn cần phải nắm giữ tốt độ cháy của lửa, bằng không đừng nói mứt hoa quả, mà ngay cả thịt quả có giữ được hay không cũng là một vấn đề rồi.
Nghĩ như vậy, Tiêu Tiêu liền quyết định xế chiều hôm nay sẽ làm thử, trước hết để cho người trong nhà nếm thử xem thế nào, nếu như hương vị ngon mà nói…đến lúc đó có thể mang lên thị trấn kiếm ít tiền. Hơn nữa tính toán thời gian, nhà mình bán mỳ lạnh cũng được gần nửa tháng rồi, tính toán trừ đi tiền vốn, một ngày lợi nhuận cũng được khoảng 3 lượng bạc rồi, số bạc đó còn chưa tính bán canh dương mai nữa, mặc dù bạc này dùng để mua cửa hàng thì hơi thiếu chút, nhưng tốt xấu gì cũng đủ tiền cho các ca ca đi học đường rồi.
Vừa nghĩ như vậy, làm cho Tiêu Tiêu tràn đầy sự tinh thần hăng hái, cách làm mứt hoa quả so với làm đồ hộp có vẻ dễ hơn chút, tuy nhiên bây giờ còn phải rửa sạch quả đào đã, vì thế lại để cho mọi người lấy ra một ít quả đào, rửa sạch sẽ, sau đó tất cả mọi người lại gọt vỏ. Lúc này Tiểu béo nói phải trở về rồi, bắt chuyện cùng với mấy người Mạc Thắng Minh rồi chuẩn bị đi về, cuối cùng vẫn là Mạc Thắng Minh lôi kéo hắn, kiên quyết đút mấy quả đào cho hắn, nói là mang về nhà cho cha nương hắn nếm thử, coi như một chút tâm ý, Tiêu Dật cũng không từ chối, liền cầm đi.
Mà mấy người Mạc Thắng Minh lại tiếp tục làm việc, chờ đến khi bọn hắn làm còn một nửa thì mấy người Lâm thị về rồi, thấy mọi người mang về quả đào, lại nghe Tiêu Tiêu nói đang làm một loại thức ăn để kiếm tiền, trong nội tâm cũng rất chờ mong.
Tuy nhiên Tiêu Tiêu thấy Lâm thị cùng với Mạc Vân Phong cũng mệt nhọc rồi, vội vàng đến phòng bếp lấy nước bạc hà cho bọn hắn uống, mà trong đầu Lâm thị cùng Mạc Vân Phong còn có chút phát hỏa, nhưng khi uống xong nước này liền cảm thấy mát mẻ hơn nhiều.
Trong đầu không khỏi tò mò, liền vội vàng hỏi Tiêu Tiêu: “Tiêu Tiêu, con làm cái này như thế nào đấy, vốn trong người còn có chút nóng nôi bực bội, hiện tại ngược lại rất tốt nha, uống xong còn cảm thấy hơi lạnh, rất sảng khoái ah.”
“Mẫu thân cũng thấy uống ngon sao?” Tiêu Tiêu mở to cặp mắt hắc bạch phân minh (đen trắng rõ ràng) kia, lấp lánh nhìn Lâm thị, trong ánh mắt có một tia mong chờ.
Trong đầu Lâm thị cũng đoán được vài phần, sợ cái này là chủ ý của Tiêu Tiêu ah, vì thế ôm Tiêu Tiêu một cái, cười nói: “Tiêu Tiêu ah, con thật sự là nữ nhi ngoan của nương ah!”
Bên này hai nương con đang bồi dưỡng tình cảm thì Mạc Vân Phong bên cạnh “YAA.A.A…” một tiếng hù hai mẹ con, Lâm thị cùng với Mạc Tiêu Tiêu nhịn không được liền trừng mắt lườm hắn một cái.
Mạc Vân Phong cũng lập túc cảm thấy xấu hổ, sau đó mới lên tiếng: “ Tiêu Tiêu, thật ra ta thấy cái này cũng có thể làm thành trà lạnh để bán nha.”
“Đem làm trà lạnh để bán?” Hai nương con dị khẩu đồng thanh ( đồng thời mở miệng ) nói, rồi sau đó lại liếc nhau một cái.
Tiêu Tiêu nghe xong lời này cũng trầm tư, Lâm thị bên cạnh cũng đang nghĩ không biết cái này có thể đem lại lợi nhuận được không, sau một lúc lâu, trên mặt Tiêu Tiêu hiện lên nụ cười “Nương, đúng vậy, làm sao ta lại không nghĩ tới, nước bạc hà này không phải ai cũng làm được đấy, chúng ta cũng có thể mang đi bán thử xem, hơn nữa hiện tại trời nắng nóng thế này, nhiều thứ ăn vào ngược lại trong nội tâm bốc hỏa.”
Bây giờ đối với cách nghĩ của Tiêu Tiêu Lâm thị một lòng ủng hộ, bây giờ nghe thấy cái này cũng có thể bán lấy tiền, suy tư một lát liền bật cười: “Tiêu Tiêu chính là đại phúc tinh của nhà ta ah, nghĩ mãi không hết biện pháp kiếm tiềm nha, tuy nhiên cái bạc hà này chúng ta chẳng phải cũng lên núi hái ah?”
Lời này của Lâm thị vừa nói ra, ngược lại nhắc nhở hai người đang đắm chìm trong sung sướng, đúng vậy ah, trong nhà không có bạc hà, chẳng lẽ cứ luôn phải lên núi hái sao? Không nói đến nguy hiểm mà mỗi ngày lên núi sẽ rất mệt ah.
Ba người trong phòng đang trầm tư, chợt nghe thấy từ phòng bếp bên kia truyền đến tiếng Mạc Thắng Minh gọi Tiêu Tiêu, nói là quả đào đã rửa sạch sẽ và cũng đã gọt vỏ xong rồi, chỉ chờ bắt đầu làm thôi.
Nghe thấy việc này ba người Tiêu Tiêu cũng trở nên nghiêm túc, đi thẳng tới phòng bếp, nhìn thấy tất cả những quả đào đã gọt vỏ xong, nàng cũng chỉ lấy từ giữa mấy quả đào lớn, rồi cắt thành từng khối lớn, loại trừ đi hạt đào, sau đó đun nóng nồi, thả vào nồi miếng đường, một lát sau đường tan thành nước, lúc này Tiêu Tiêu đem nước đường đã đun tốt rồi rưới lên đào đã cắt, bởi vì trước kia đã có kinh nghiệm cho nên rưới vô cùng đều đặn.
Tiếp đó nước đường còn lại trong nồi phải ngào, thời điểm này lửa không cần quá lớn, lửa vừa phải là được, sau đó Tiêu Tiêu cho thêm đường trắng và chút muối vào trong nồi, thời điểm trước kia Tiêu Tiêu làm là cho nước chanh, cái kia tương đương với axit, sau khi làm tốt ăn sẽ chua chua ngọt ngọt, rất kích thích, ở đây không có cái kia, cho nên Tiêu Tiêu chỉ có thể cho đường cùng một chút muối.
Ngào trong chốc lát, đường trong nồi dần dần biến thành màu vàng cánh gián, thừa lúc này Tiêu Tiêu liền đem quả đào rưới nước đường lúc trước phóng vào trong nồi, sau đó lại cho nhỏ lửa, đun nóng chừng mười phút đồng hồ rồi đổ ra khỏi nồi, như vậy là đã làm xong mứt đào rồi.
Tiêu Tiêu để mứt quả đã làm tốt trong một cái bát to, sau đó đặt cái bát trong chậu nước lạnh để giảm nhiệt độ, đợi nhiệt độ của mứt hoa quả đã hoàn toàn nguội, Tiêu Tiêu mới đem mứt hoa quả đến trong nhà chính, gọi mọi người trong nhà đến nếm thử hương vị.
“Ân, ăn ngon, hình như còn ngon hơn một chút so với cái bán trên thị trấn.” Mạc Vân phong nói.
“Ân, Vân Phong nói không sai, hương vị thực sự rất ngon, màu sắc cũng đẹp, đường xối vô cùng đều ah.” Mỹ thực của Lâm thị cùng Mạc Thắng Minh giống nhau nên nói ra giống nhau.
Mạc Vân Thiên cùng với Mạc Dao Dao cũng không biết nói cái gì rồi, dù sao lời muốn nói cũng đã bị nói hết rồi, chỉ có thể không ngừng nói ăn ngon, Mạc Huyên Huyên cái gì cũng không nói, chỉ dùng hành động thực tế để chứng tỏ cái này ăn ngon vô cùng.
Thời điểm này, Lâm thị cùng với Mạc Thắng Minh liếc nhau một cái đầy thâm ý, sau đó trong lòng khẩn trương nhìn Tiêu Tiêu “Tiêu Tiêu, ngươi xem ở đây còn nhiều như vậy, nếu không chúng ta cầm một chút đưa qua cho gia gia nãi nãi ngươi.”
Tiêu Tiêu nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của cha mẹ, trong nội tâm cũng bị xúc động, đúng thế, trước kia gia gia nãi nãi không chào đón nguyên nhân cũng là vì có Lý thị ở giữa thổi gió bên tai, hiện tại gia gia đã biết là trách lầm bọn hắn, hiện tại cũng đang dùng hành động để sám hối, vì sao lại không thể tha thứ được chứ, vì thế cười nói: “Cha, nương, sau này nhà chúng ta nếu làm gì ngon, các ngươi cũng có thể đưa qua một ít cho gia gia nãi nãi, để cho bọn họ nếm thử món ngon cũng tốt.”
Mạc Thắng Minh nhẹ lòng nở nụ cười, lớn tiếng nói: “Được rồi, ta cầm ít cái này mang qua.”
Tiêu Tiêu lại xẻ từ bát to một nửa để cho Mạc Thắng Minh mang qua, vừa vặn mang thêm ít quả đào chưa có gọt vỏ qua, miệng của Mạc Thắng Minh cười sắp không ngậm được nữa rồi.
Tiêu Tiêu thấy chuyện này cũng đã hoàn thành ổn rồi, trong lòng lại nghĩ đến một việc khác nữa, cái kia chính là bạc hà, thời gian trồng bạc hà tốt nhất là vào tháng tư, tuy nhiên bây giờ đến tháng tư còn một tháng nữa, nhưng nếu như cưỡng ép trồng, sợ hiệu quả cũng không được tốt. Nếu như năm nay nhất định phải trồng, như vậy chỉ có chờ đến hạ tuần tháng mười rồi, bên này Tiêu Tiêu vẫn còn đang chìm đắm trong ấp ủ.
Bên kia Mạc Vân Phong cũng vừa vặn nghĩ đến biện pháp này, kích động vui vẻ nói ra: “Nương, chúng ta có thể đem bạc hà trên núi dời về trồng trong đất của chúng ta ah.”
Hết chương 45
1 nhận xét:
Cuộc sốg dần tốt hơn rồj. Ta k bjết làm mấy káj vụ mứt hjx mặc dù rất muốn làm nhưg khổ káj vụg quá :(
Đăng nhận xét