>

30 thg 12, 2015

ĐCNT_ Chương 46

Chương 46: Phá sản?



Edit: Tiểu màn thầu
Beta: Thiên Hạ
Lâm thị nghe xong, vỗ đùi: “Đúng vậy, sao lại không nghĩ đến chứ, chính cái cây ớt của Tiêu Tiêu hiện tại cũng có thể kết quả được rồi, không có đạo lý cái bạc hà này chúng ta trồng không được, Tiêu Tiêu, con nói đúng không?”



Tiêu Tiêu mặc dù cảm thấy đây cũng là một lý do, nhưng mà lúc trước dời cây ớt về trồng, thời điểm đó lại đúng là thời kì trồng cây ớt, cho nên mới có thể sống được, mà lúc này không phải thời kì trồng bạc hà, nếu cưỡng ép trồng, sợ là chỉ có héo rũ thôi, vì thế khuyên nhủ: “Nương, thời gian trồng bạc hà tốt nhất là vào thượng tuần tháng tư hoặc là hạ tuần tháng mười, hiên tại cũng không thích hợp đó, tuy nhiên chúng ta có thể đợi ah.”


Lâm thị cũng thấy được có chút đạo lý, nên cũng không kiên trì nữa việc dời bạc hà để trồng trong đất nữa, chỉ là hiện tại có chút lo lắng rồi.


“Nương, làm sao vậy?” Tiêu Tiêu thấy Lâm thị biểu hiện có chút không đúng, ngờ vực hỏi.


“Không có việc gì, chỉ là có chút bận tâm cái bạc hà này bây giờ không phải của nhà mình đấy, nhỡ may bị người ta hái mất trước thì sao?”


“Phốc phốc…” Tiêu Tiêu thoáng nở nụ cười: “Nương, ngài cũng buồn lo vô cớ quá rồi, những năm qua trong thôn có ai biết hái cái kia để thưởng thức, năm đó không phải mặc kệ nó dài ra sao.”


Lâm thị nhất thời chỉ nghĩ đến cái kia ở bờ sông sẽ bị người ta hái mất, cũng thật không ngờ những năm qua người trong thôn cũng không biết đến cái kia, càng không nói đến việc hái về pha trà uống.


“Nha, nhìn ta này, đúng là buồn lo vô cớ rồi, tuy nhiên vẫn nên đề phòng vạn nhất ah.”


“Nương, cái này người yên tâm, chúng ta liền nói hái trở về đùa giỡn là được rồi, hơn nữa lại để cho mấy hài tử chúng ta đi hái, ngài cùng cha đều không ra mặt, như vậy người ta cũng chỉ nghĩ chúng ta hái về đùa giỡn thôi.” Tiêu Tiêu nói.


“Ân, như vậy cũng có thể, chỉ là làm bọn con mệt mỏi rồi.” Lâm thị yêu thương nhìn mấy hài tử, đặc biệt là Tiêu Tiêu xuất ra chủ ý.


“Không mệt mỏi.” Mấy người trăm miệng một lời (đồng thanh) nói.


Thực ra trong đầu Tiêu Tiêu vẫn còn đang suy nghĩ, lá bạc hà có rất nhiều tác dụng đấy, hơn nữa bản thân lá bạc hà còn có thể làm thuốc, chỉ là biện pháp bào chế có chút phiền toái, hiện tại coi như tốt rồi, mặc kệ những cái kia, đợi khi nào có thời gian bào chế một ít lá bạc hà mang đi hiệu thuốc bán, xem bọn họ có thu bột lá bạc hà hay không.


Ý nghĩ này của Tiêu Tiêu còn chưa dám nói ra, nếu không với tính tình của Lâm thị, đã sớm thúc giục mọi người đi hái lá bạc hà rồi. Tiêu Tiêu cảm thấy một ngụm không thể ăn được nhiều, hiện tại cứ từng bước một, dù sao vẫn còn đang ở giai đoạn gây dựng sự nghiệp, cần phải làm gì đó có hiệu quả và lợi ích chắc chắn mới tốt.


Lại nói Mạc Thắng Minh  đem tất cả đồ mà Tiêu Tiêu đưa cho để hết vào một cái giỏ trúc kiên cố, sau đó dùng vải bố đậy lên, trên đường đi tới phòng trên, mặc dù có gặp được người trong thôn, nhân tiện bắt chuyện một chút.


Mặc dù có người nghe ngóng trong giỏ trúc là cái gì, Mạc Thắng Minh cũng chỉ trả lời qua loa, sau đó lại nói sang chuyện khác, mặc dù có rất nhiều người không để ý, nhưng không có nghĩa là có ít tiểu nhân không lưu tâm, cho nên nhất thời có người định bố trí một nhà Mạc Thắng Minh, nói nhà buôn bán lời bạc liền xem thường hằng xóm cái gì đó.


Mặc dù lúc này Mạc Thắng Minh cũng không để ý lắm, mà đi thẳng tới phòng trên, thấy của đang đóng, chỉ có thể gõ cửa thử xem “Cốc cốc cốc...cha, nương, Cúc nhi, ta là Mạc Thắng Minh, có ở nhà không?”


Người trong phòng nghe xong là Mạc Thắng Minh, lúc này mới sai Mạc Tiểu Cúc đi ra mở cửa.


“Nha, đại ca, trời nóng như vậy, ca sao lại đến vào lúc mặt trời lên đỉnh thế này, không sợ bị cảm nắng sao?” Mạc Tiểu Cúc thấy đại ca không mang theo mũ rơm lại tới đúng giữa trời trưa nắng, trên trán toàn mồ hôi, tranh thủ thời gian gọi vào nhà, rót chút nước lạnh cho hắn uống.


Vương thị cùng Mạc lão gia tử thấy là lão đại tới, hơn nữa còn giữa trưa nắng, giọng điệu Vương thị hơi trách cứ nói: “Lão đại, có chuyện gì con cũng có thể tới muộn chút, hiện tại đang nóng, nắng giữa trưa gay gắt như thế này, tới làm cái gì, cũng không sợ bị cảm nắng ah.”


Mạc Thắng Minh bưng nước lạnh mà Mạc Tiểu Cúc rót cho hắn lên, uống một ngụm rồi nói: “Nương, ta không có việc gì, đây không phải là trong nhà buôn bán ít thức ăn, cho nên mẹ hài tử cùng bọn nhỏ để ta mang chút thức ăn đến, nói là để các người nếm thử.”


Trên mặt Vương thị mặc dù có trách cứ, nhưng trong nội tâm thì thật cao hứng, con dâu cả có thể để cho lão đại mang thức ăn tới vào giữa trưa, đã nói lên đã tha thứ cho việc nàng làm chuyện hồ đồ trước kia, cảm thấy vui mừng hết sức, nhưng mà ngoài miệng lại bất mãn nói: “Các con cũng thế, chẳng lẽ không chọn thời điểm tới sao, mặt trời gay gắt như vậy, bị cảm nắng lại phải tốn tiền, nào có nhiều tiền như vậy để hoang phí ah.”


“Ai nha, được rồi, lão bà tử, nói vài câu là được rồi, nói nhiều như vậy làm gì. Lão đại có thể giữa trưa nắng đến tặng đồ cho chúng ta đã nói lên trong lòng có chúng ta, nếu không cũng không quan tâm đến chúng ta đấy.” Mạc lão gia tử thấy Vương thị càng nói càng hăng, đành phải lên tiếng ngăn lại.


Tuy nhiên nghe nhà Mạc Thắng Minh lại buôn bán thức ăn mới, liền hỏi: “Ngươi vừa mới nói là đưa chút đồ ăn tới? Là mỳ lạnh sao?”


Vương thị thấy lão gia tử nói cái gì mỳ lạnh, trong lòng giấu không nổi sự tò mò trực tiếp hỏi: “Lão đại, mỳ lạnh là cái gì?”


Mạc Thắng Minh cười ha ha, giải thích: “Nương, mỳ lạnh là Tiêu Tiêu nhà chúng ta buôn bán ra đấy, lần trước có nói qua cùng cha, cho nên lần này đến tặng đồ, cha mới hỏi như vậy.”


“Ah, vậy con mang đến chính là mỳ lạnh sao?” Nghe Mạc Thắng Minh giải thích như vậy, Vương thị cũng rất tò mò cái mỳ lạnh này là cái dạng gì, nghe theo lão đại nói còn có chút tham ăn, cũng không biết vị của nó như thế nào.


“Cái kia, cha, nương, lần này mang đến không phải là mỳ lạnh, là một loại thức ăn mới, chúng ta cũng vừa làm ra, cho nên mang tới cho cha nương nếm thử.”


“Nha, đại ca, các người sẽ không phải chỉ nhớ đến cha mẹ, không nhớ rõ có tiểu muội là ta à nha.” Mạc Tiểu Cúc bên cạnh thấy vậy trêu ghẹo nói.


Mạc Thắng Minh bất đắc dĩ nói: “Sao có thể ah, tất nhiên là không rồi, muội cùng cha mẹ không phải đều có sao, chị dâu muội cũng không phải loại người hà khắc.”


“Đại ca, lời này ta thích nghe, đại tẩu làm người đúng là rất tốt.” Cha mẹ đối đãi với nàng như vậy, nàng còn có thể hiếu thuận cha mẹ, nói rõ ra cũng là một người hiếu thuận, tương lai sau này mình xuất giá, trong nhà còn có một nhà đại ca giúp đỡ, cũng sẽ không quá khó khăn. Trong lòng Mạc Tiểu Cúc nghĩ vậy, lòng cũng tràn đầy an ủi.


“Được rồi, đừng nói nhiều như vậy, tranh thủ thời gian lấy cái đó ra, ta nhìn xem rốt cuộc là cái gì.” Mạc lão gia tử có chút đợi không được, thúc giục.


Mạc Thắng Minh thấy lão gia tử thúc giục, cũng không làm vẻ bí hiểm nữa, trực tiếp đem đồ vật trong giỏ trúc ra, trước đem mứt đào ra: “Cha, nương, tiểu muội, các ngươi nếm thử, xem vị nó như thế nào.”


“Nha, đại ca, vật này màu sắc thật là đẹp, sao ta cảm thấy giống như ở những cửa hàng chuyên môn bán mứt hoa quả trên thị trấn đây này? Nhưng mà so với trên thị trấn bán đẹp hơn không chỉ trăm lần, cũng không biết vị của nó như thế nào.” Mạc Tiểu Cúc nói lải nhải một hồi, làm Mạc lão gia tử không kiên nhẫn được nữa “Được rồi, có ăn thì cứ ăn đi, đừng nói nhiều như vậy có được không?”


Mạc Tiểu Cúc cười cười không nói nữa, Vương thị bên cạnh lúc nhìn thấy đồ vật trong chén này, trong nội tâm có chút bất mãn, nhưng bà vẫn luôn luôn dấu không được lời nói, liền nói thẳng: “Ta nói lão đại này, các ngươi cũng quá phá sản đi, những nguyên liệu này tốn không ít tiền đâu đấy, các ngươi cứ bại hoạ như vậy (cùng một ý với phá sản)?"


Hết chương 46.

2 nhận xét:

Meobibi92x nói...

Đúg là ở đâu cũg có mấy kẻ tjểu nhân GATO ngta mà. Nàg dạo này sjêg ghê ^^

Unknown nói...

đọc tựa đềmà hồi hộp chứ..........ta lại tưởng có ai hãm hại GĐ Tiêu Tiêu nữa chứ......
thank....