>

6 thg 7, 2015

Hương tập nhân - Chương 6

Chương 6 : Theo dõi 

Edit: Coffemilk
Beta: Míp Choco

Sau khi tan học, Sắc Vi cũng không có lập tức về nhà, mà là nhờ chú Nam lái xe đến khu mua sắm Thư thành lớn nhất ở U thị , sau đó liệt kê mấy thứ cần mua này nọ nhờ chú Nam  đi mua giúp , còn chính mình lại tiến vào Thư Thành mua một ít đồ về điều chế nước hoa chuyên nghiệp cùng một số đồ dùng cần thiết . 

Chú Nam là quân nhân xuất ngũ, tính cách cương nghị, đối với ba trung thành và rất tận tâm, nghiêm túc mà nói là ông nội từng đã cứu mạng của chú Nam, chú là người trọng tình trọng nghĩa , xuất ngũ xong liền bắt đầu bán mạng vì Cố gia . Khi ông nội còn sống chú là lái xe của ông nội , ông nội qua đời chú liền lái xe cho ba , chú Nam ở Cố gia thân phận đặc thù , cũng là bạn tốt của ba Cố Hạo Vũ. Có thể nói, hai chị em Cố Sắc Vi đều được chú Nam trông nom từ nhỏ tới lớn.

 Đời trước cha mẹ qua đời, cô bị cô lập bất lực có khi gần như tuyệt vọng chỉ có chú vẫn như cũ kiên định đứng ở bên cạnh , hai thể trí nhớ, chú Nam  ở trong lòng Sắc Vi đều là tin tưởng tuyệt đối, chú tựa như một tòa thành mãi không ngã xuống , an toàn mà củng cố, tuy rằng tính tình của chú hơi trầm.

 Trở lại trong xe , chú Nam liền đưa cho Sắc Vi những thứ mà cô cần , nước cất , mấy bình tinh dầu , cùng hai camera mini . Một nữ sinh trung học mua camera mini làm cái gì ? Con bé muốn giám thị ai ? Chú Nam cái gì cũng không có hỏi , bản thân mặc dù có nghi hoặc, nhưng đứa nhỏ này dù sao cũng là chính mình trông nom từ nhỏ tới lớn , tâm tính không xấu , nhưng nếu con bé nguyện ý đem loại chuyện này giao cho mình đi làm, chính là tin tưởng mình , còn nguyên nhân làm sao lại như vậy vốn không có trọng yếu . 

"Tiểu thư còn muốn đi đâu ?" 

Sắc Vi đang cầm đồ trong tay có chút dở khóc dở cười nói  

"Chú Nam, chú không hiếu kỳ sao ?" 

Chú Nam quay đầu , trong mắt hiện lên một chút nhu hòa  " Con bé ngốc, vô luận cháu muốn làm cái gì , cứ nói với chú , chú sẽ đưa cháu đi . "

 Sắc Vi hoàn toàn há hốc mồm , điều này có phải hay không ý nghĩa là mặc kệ xảy ra chuyện gì Chú Nam đều giúp cô ? Có hay không vô luận cô làm cái gì chú Nam đều giúp đỡ vô điều kiện? Trước kia như thế nào không phát hiện chú Nam khí phách như vậy ? Hé miệng cười , Sắc Vi đưa tay thu thập đồ vào trong túi , gật gật đầu, "Chú Nam , cháu đã biết . " 

" Nếu không có gì muốn mua nữa , chúng ta trở về đi ." Chú Nam không thèm nhắc lại, quay xe lại trở về nhà . 

Nửa giờ sau , xe hơi chậm rãi đứng ở trước cổng Cố trạch , Sắc Vi vừa xuống xe A Hồng lập tức tiến lên nói : " Tiểu thư, cô đã về ."

 Nói xong đưa tay tiếp nhận túi xách của Sắc Vi, Sắc Vi nhẹ nhàng né tránh động tác của cô ta , thản nhiên nói : " Tôi chính mình cầm " nói xong liền đi vào nhà . 

A Hồng kinh ngạc , nhìn chằm chằm vào bóng lưng của cô , lập tức bước nhanh đi theo phía sau nói : " Tiểu thư , hôm nay tiên sinh cùng phu nhân đi ra ngoài dự tiệc sẽ không dùng cơm ở nhà , tiểu thư hôm nay muốn ăn cái gì tôi lập tức phân phó nhà bếp chuẩn bị . " 

Có hay không là ảo giác của bản thân , tự nhiên cảm thấy tiểu thư có chút khác thường . 

" Không cần , chờ Tiểu Liệt về rồi hãy chuẩn bị đồ ăn . "

 Sắc Vi đang đi lên lầu bỗng nhiên dừng lại nói " Không được sự cho phép của tôi , không ai được phép quấy rầy tôi . " Nói xong lập tức đi lên lầu hai . 

Trở về phòng ngủ của mình , cô lập tức khóa trái cửa phòng lấy đồ trong túi xách ra . Một bên là nguyên liệu điều chế nước hoa , một bên là 2 cái camera mini bên ngoài được ngụy trang thành 2 chiếc bút . 

Đem nguyên liệu điều chế nước hoa để trên bàn trang điểm , cô chậm rãi nghiên cứu 2 cái camera mini mới mua . Hai cái camera này một cái để ở phòng mình , một cái để ở phòng khách , nếu không phải là chuyên nghiệp thì khó có thể phát hiện ra đây là máy theo dõi . Đem hướng dẫn sử dụng đọc một lần , mở máy vi tính đồng bộ với 2 chiếc camera , Sắc Vi lập tức thử sử dụng camera xem hình ảnh như thế nào , thấy chất lượng hình ảnh sắc nét Sắc Vi cảm thấy hài lòng . Sau khi đồng bộ thiêt bị xong , Sắc Vi đem camera tùy ý đặt ở trên bàn học , nhưng góc độ lại có thể thu hết hình ảnh của căn phòng . Nhìn lên đồng hồ đã thấy đến 5 : 45 , Tiểu Liệt sắp trở về rồi . Tối nay , ba mẹ không có về nhà , nhân cơ hội này cô cần phải cùng Tiểu Liệt nói chuyện một lần . 

Cất nguyên liệu điều chế nước hoa vào trong ngăn kéo xong , Sắc Vi đứng lên lấy camera mini còn lại rồi đi xuống dưới lầu . Vừa xuống dưới lầu , bên tai đã vang lên tiếng còi xe inh ỏi . Thấy A Hồng cùng 2 người giúp việc chạy ra cửa , Sắc Vi liền đi đến phòng khách quan sát một chút rồi đi đến chậu hoa giả ở bên cạnh ti vi . Đem camera để vào trong đó rồi chỉnh lại chậu hoa giả một chút để không bị lộ ra .

 " Chị hai, chị đang làm gì vậy ? " 

Thình lình , ở phía sau truyền đên một âm thanh chất vấn , trái tim Sắc Vi nhảy dựng lên , thiếu chút nữa là ngã xuống dưới đất . Lúc này cô mới phát hiện 2 tay bị mồ hôi làm cho ẩm ướt . Hít một hơi thât sâu , an ủi bản thân trấn định rồi xoay người lại , nở nụ cười đi đến : 

" Tiểu Liệt , em đã về rồi ... " 

Cố Liệt hai mắt nhíu lại , nhìn về phía sau của chị , quay đầu tò mò nhìn về phía chậu hoa giả

 " Chị hai , chị đang làm gì ? " 

" Không có gì , chị chỉ là thấy chậu hoa giả này đẹp mắt nên qua xem một chút thôi . Tiểu Liệt hôm nay ở trường học như thế nào , có phải đói rồi không ? Muốn ăn gì , chị bảo nhà bếp làm . " 

Sắc Vi lập tức đánh trống lảng sang chuyện khác , lấy lòng nói . 

" Hừ ! Chị hai , hôm nay thật không giống với bình thường nha , có phải làm chuyện gì xấu , muốn em giúp chị nói dối . " 

Cố Liệt không chút nể mặt , cằm nâng lên khinh bỉ nhìn về phía Sắc Vi 

Ặc , đầu Sắc Vi tràn đầu hắc tuyến , trước kia mình như vậy sao ? Nhưng mà chuyện này không quan trọng , Sắc Vi quét mắt nhìn về phía bên ngoài phòng khách , phát hiện thấy A Hồng lấp ló bên ngoài . Trong lòng lập tức trầm xuống , người này chắc chắn đã bị Trần Lỵ Hoa thu mua . Hừ ! Mật thám này quả nhiên tận lực hoàn thành công việc , Được lắm , thật là to gan , nhanh chút để cho bản tiểu thư nhìn thấy nhược điểm của chị , nếu như không có thì để tiểu thư tôi giúp chị chế tạo một chút nhược điểm vậy . Sắc Vi lập tức cao giọng nói :

 " A Hồng , bảo nhà bếp chuẩn bị cháo hải sản , sườn xào chua ngọt , thêm một chút rau dưa ."

 " Vâng , tiểu thư . " 

Thu hồi tầm mắt , Sắc Vi cười ngồi vào bên cạnh Cố Liệt mở miệng nói 

"Tiểu Liệt, ba đáp ứng cho em học Taekwondo rồi sao ?" 

"Không có, ba nói trừ phi cuộc thi cuối kỳ được chín mươi điểm , Haizz , chị, em thật muốn học , chị giúp em nói với ba đi ?" Cố Liệt lập tức làm nũng nói .

 "Tiểu Liệt thông minh như vậy , chín mươi điểm nhất định có thể làm được." 

Cầu tình ? Sắc Vi nội tâm cười thầm, bản tiểu thư hiện nay thay đổi phương thức giáo dục . Cố Liệt không thể tin ngẩng đầu nhìn , vừa vặn chống lại Sắc Vi ánh mắt ôn nhu , tiểu bá vương mặt đỏ lên, đột nhiên ngại ngùng cúi đầu nói 

"Uh, Tiểu Liệt sẽ cố gắng ." 

Không nghĩ tới chị hai khích lệ chính mình, trong lòng cậu thật vui vẻ. Nhìn bộ dáng xấu hổ của tiểu bá vương nhất thời làm cho Sắc Vi nổi lên tình thương, tay duỗi ra , ở hai gò má của tiểu bá vương nhéo một cái "Chị hai tin tưởng em , ở trong lòng của chị , Tiểu Liệt là tuyệt nhất ." 

A a a , áp dụng phương pháp giáo dục vĩ đại , tiểu bá vương nhà cô cũng sẽ lộ ra  biểu tình ngượng ngùng như vậy ! Quả thực chính là thiên sứ a ! 

"Chị, thật vậy chăng ?" Tiểu bá vương đột nhiên ngẩng đầu, thập phần hoài nghi nói. 

" Thật ?" Sắc Vi nhíu mày. 

"Ở trong lòng của chị , Tiểu Liệt thật là tuyệt nhất sao ?" Cố Liệt trong mắt mang theo nghi ngờ rõ ràng, không chút khách khí nói , "Trước kia chị rõ ràng nói Diệp Tiểu Bảo có vẻ thông minh, thành tích so với em tốt hơn, bộ dạng so với em đáng yêu hơn, còn nói em là quỷ gây sự, chỉ biết gây rắc rối . Hừ! Chị gạt người, em mới không tin chị ." Nói xong tiểu tử kia trong thanh âm đã muốn có một ít giọng mũi, sắc mặt thối như đi đại tiện . 

Trong lòng Sắc Vi tê rần, trước kia chính mình làm một người chị thất bại như vậy sao ? "Chị làm sao có thể gạt em được ?" 

Sắc Vi chậm rãi ngồi xổm trước mặt tiểu bá vương , ôn nhu nhìn về phía của cậu nói . " Diệp Tiểu Bảo là Diệp Tiểu Bảo , nhưng Tiểu Liệt mới là em trai của chị. Ai dám nói Tiểu Liệt không thông minh cũng không đáng yêu ? Trước kia là chị ngu ngốc không biết , hiện tại chị biết Tiểu Liệt thông minh lại lễ phép , còn rất hiếu học , bây giờ chị thích nhất chính là Tiểu Liệt . Tiểu Liệt không thể tha thứ cho chị sao ? " 

Tiểu bá vương trầm mặc , hai mắt gắt gao nhìn Sắc Vi , miệng mân mê hiện lên một tia giãy dụa . Sắc Vi liền nở nụ cười tươi , ánh mắt chăm chú , bộ dáng chân thành nhìn Cố Liệt . Tiểu bá vương bị Sắc Vi nhìn chằm chằm khuôn mặt dần đỏ ửng lên , ánh mắt sáng lên , nâng cằm cao ngạo nói : " Cố Sắc Vi ngu ngốc , chị cho rằng em là đứa trẻ lên ba hay sao , buồn nôn chết . " 

Nói xong quay đầu nhìn sang chỗ khác , nửa ngày mới nói tiếp " Bản thiếu gia đương nhiên là tuyệt nhất , coi như ánh mắt của chị tinh tế , lần này bản thiếu gia tha thứ cho chị . " 

Sắc Vi nghe vậy , trong lòng mừng rỡ vui vẻ bước đến ôm lấy tiểu bá vương " Tiểu Liệt , em thật đáng yêu , lại đây cho chị hôn một cái nào ~~~ " 

" A ... tránh ra , chị hai, chị thật là háo sắc " 

Hết chương 6 ^^

Không có nhận xét nào: