>

15 thg 10, 2015

ĐCNT - Chương 40

ĐCNT tái xuất giang hồ, nhưng thời gian này editor trong nhà rất bận nên chỉ có thể tranh thủ thời gian rảnh để edit truyện. Lịch post cụ thể thì chưa có. Mong các bạn thông cảm và cảm ơn m.n vẫn luôn ủng hộ truyện trong nhà..! ^^

Chương 40: Huyên Huyên bị đánh, Lâm thị phẫn nộ.
 


Edit: Tiểu màn thầu
Beta: Thiên Hạ



Mạt lão gia tử nghe xong lời này lập tức nhíu mày, miệng cũng mím chặt lại, trong ánh mắt hình như có nộ khí, nhìn chằm chằm về phía ngoài phòng.

Mà ba người Lâm thị đang nói chuyện hăng say trong bếp, chợt nghe thấy âm thanh này, lại còn truyền đến tiếng khóc huyên náo của hài tử, Lâm thị liền chạy vào phía trong viện, ngay sau đó Vương thị cùng với Mạt Tiểu Cúc cũng đi ra ngoài.

Trong sân, Mạt Huyên Huyên đang ngồi dưới đất ra sức khóc to, Tiêu Tiêu cùng với Dao dao bên cạnh cũng đang dỗ dành bé, huynh đệ Mạt Vân Thiên thì đang trừng mắt nhìn Lý thị, giống như muốn ăn sống Lý thị vậy.

Lâm thị bước nhanh về phía Huyên Huyên đang ngồi dưới đất, bế con lên, vỗ vỗ lưng bé, nhẹ giọng dỗ dành, nhưng mà ánh mắt lại nhìn về phía Lý thị. Lời còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, liền nghe được Vương thị tức giận nói: “Lý thị, ngươi lại làm cái gì vậy, Huyên Huyên vẫn là một đứa bé, ngươi cũng không biết xấu hổ à?”

Lý thị cau mày không chịu nhịn bĩu môi nói: “Nương, sao ngài có thể bất công như vậy, đại tẩu là con dâu ngài, ta cũng vậy nha, hơn nữa, tiểu nha đầu này làm bẩn y phục của ta, ta chẳng qua là giáo huấn một chút mà thôi.”

Vương thị hừ lạnh một tiếng “Lý thị, y phục của ngươi bẩn ở đâu, sao ta không nhìn ra?”

Lý thị vẫn bĩu môi như cũ, dùng ngón tay chỉ một chỗ bị nước làm ẩm ướt, nói ra: “Nương, ngài bất công cũng không thể thiên vị như thế được, đây, cái chỗ ẩm ướt này chính là chứng cớ.”

Vương thị bị nghẹn một bụng tức giận, tay run rẩy chỉ về phía Lý thị, nhưng không nói ra được câu nào, lúc này Lâm thị đã dỗ xong Huyên Huyên rồi, trực tiếp phẫn nộ với Lý thị: “Đệ muội, mặc dù Huyên Huyên có sai, nhưng ngươi cũng không nên đối xử với nó như vậy, nó mới bao nhiêu tuổi? Ngươi là trưởng bối, sao có thể so đo với trẻ con?”

Lý thị cười nhạo một tiếng “Xùy, ta nói đại tẩu này, lời này của ngươi, Huyên Huyên là con gái của ngươi, ngươi muốn che chở ta không có ý kiến, nhưng mà nó làm ướt y phục của ta là sự thật? Ta là trưởng bối của nó, nó làm không đúng, ta giáo huấn nó cũng được mà.”

Đối với sự thật bị Lý thị vặn vẹo, Lâm thị cũng chỉ có thể trợn mắt nhìn, tuy nhiên Lý thị đối với ánh mắt này như là không có cảm giác, trực tiếp chào Vương thị rồi lên nhà chính.

Vương thị trầm tĩnh nhìn Lý thị đi vào nhà chính, sau đó nhíu mày, mới đi đến bên cạnh Lâm thị, hỏi: ‘'Huyên Huyên không sao chứ?”

Lâm thị giật khóe miệng một cái, giọng điệu nhẹ nhõm nói: “Nương, không có việc gì, chỉ là không cẩn thận bị ngã thôi.”

“Nhị tẩu cũng không phải người tốt gì, Huyên Huyên mới bao nhiêu tuổi chứ, tẩu ấy lớn như vậy vẫn còn so đo với một đứa bé, thật sự là ném hết mặt mũi của Mạt gia chúng ta.” Mạt Tiểu Cúc đứng bên cạnh phẫn hận nói.

Vương thị liếc nàng, ngăn nàng nói, đành nói ra: “Lời này nói trước mặt chúng ta thì được, đi ra ngoài không thể nói như thế, miễn cho người ta nói ngươi một cô nương chưa gả lại không an phận, ngược lại hư mất thanh danh của con.”

“Vâng, nương, Cúc Nhi biết sai rồi ạ.” Mạc dù Mạt Tiểu Cúc nói xin lỗi, nhưng phẫn hận trên mặt không có giảm bớt, ngược lại càng thêm dày đặc, nhìn kỹ đáy mắt còn có sự khinh thường đối với hành vi của Lý thị.

“Huyên Huyên, nương phải đi xuống phòng bếp nấu cơm, con có thể xuống chơi cùng với ca ca tỷ tỷ không?” Lâm thị nhẹ giọng dụ dỗ, sợ Huyên Huyên vừa mới bị dọa, cho nên mới khóc thương tâm như vậy.

Mạt Huyên Huyên thấy mẫu thân làm việc bận rộn, cho nên rất biết điều chui từ trong ngực Lâm thị đi ra, chỉ là khóe mắt vẫn đầy nước mắt, trông rất ủy khuất. Hơn nữa, trên mặt bé rõ ràng còn vết hình bàn tay.

Lâm thị gân xanh nổi lên, tiểu khuê nữ nhà mình, mình cũng không nỡ đánh, không nghĩ tới chỉ vì việc cỏn con như vậy mà đã bị Lý thị tát, việc này không khiến Lâm thị phẫn nộ sao. Chỉ là Lâm thị nghĩ bây giờ không nên cãi nhau trở mặt với ả ta, giờ này đang ở phòng chính, đợi sau khi ra khỏi phòng chính sẽ tìm ả tính sổ sau, cũng phải cho ả biết Lâm thị này không phải người dễ dàng bị khi dễ như vậy.

Chỉ là nhìn thấy Huyên Huyên, ánh mắt càng thêm phần áy náy cùng thương tiếc, muốn dùng tay sờ chỗ sưng trên mặt nhưng lại sợ làm Huyên Huyên đau, đành phải nhẹ giọng ôn nhu hỏi: “Huyên Huyên, có còn đau không?”

“Không đau, mẫu thân không được khóc nha!” Huyên Huyên hít hít cái mũi, đem nước mắt sắp chảy ra khỏi hốc mắt bức trở lại, ngược lại nhu thuận khích lệ Lâm thị không khóc, một hành động nhỏ kia làm cho mọi người đứng bên cạnh trong lòng cảm động vô cùng.

“Huyên Huyên nghe lời quá nha, đến đây, cùng nãi nãi tới phòng bếp đi, nãi nãi nấu trứng gà cho con thoa thoa lên mặt xem có đỡ hơn không nào?”

Vương thị hiền lành nhìn cháu gái nhu thuận, trong nội tâm cũng mắng Lý thị cẩu huyết xối đầu, Lý thị này như vậy mà cũng xuống tay được, rõ ràng là tát đứa bé một cái.

Trong mắt Vương thị nhanh chóng hiện lên một tia sáng, nếu người hiểu rõ bà chắc chắn sẽ biết, sắp có người gặp xui xẻo rồi, hơn nữa còn là đại xui xẻo. Tuy nhiên, tâm tư lúc này của mọi người đều để trên người Huyên Huyên, cho nên cũng không có chú ý tới.

Huyên Huyên nhìn thoáng qua Lâm thị như hỏi ý kiến, thấy Lâm thị gật đầu, lúc này mới nhu thuận gật đầu với Vương thị, mềm mại nói ra: “Vâng”.

Mạt Tiểu Cúc đứng bên cạnh bị bộ dạng nhu thuận này của Huyên Huyên làm cho nảy sinh ý bảo hộ, thật sự là nhịn không được, tiến lên ôm bé hôn một bên má trái, cười nói: “Tiểu Huyên Huyên thật đáng yêu, nào,để tiểu cô ôm con đi vào.”

Huyên Huyên cũng không có giãy giụa, tùy ý để Mạt Tiểu Cúc ôm bé vào phòng bếp, trong lúc đó không biết Mạt Tiểu Cúc cùng bé nói cái gì, lại hiện lên vẻ tươi cười, nhìn thấy cảnh này khiến trong nội tâm mấy người Tiêu Tiêu cảm thấy rất áy náy.

Đợi Huyên Huyên cùng với Mạt Tiểu Cúc đi rồi, lúc này Lâm thị mới hỏi mấy người Tiêu Tiêu: “Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Sao Huyên Huyên lại đi nghịch nước?”

Vẻ mặt Vương thị cũng đầy nghi ngờ nhìn mấy tôn tử tôn nữ, trong lòng cũng thấy khó hiểu, trong viện này không có nước để cho nó nghịch, nó lấy nước từ đâu? Hơn nữa Lý thị lại nói là bị Huyên Huyên làm bẩn áo đấy, không nói đến Huyên Huyên nhỏ tuổi, thì ngay trong viện này, mặc dù có miệng giếng, nhưng bên trên đã có ván gỗ riêng biệt đậy lên rồi, Huyên Huyên nhỏ như vậy làm sao tự múc nước được? Hơn nữa trong sân không có chỗ nào ẩm ướt.

Trong lòng mấy huynh muội càng cảm thấy áy náy, mặc dù trong nội tâm áy náy, nhưng bọn hắn nén không được phẫn hận đối với Lý thị, vì thế để cho Mạc Vân Thiên đảm đương việc kể rõ ràng mọi chuyện, đem mọi việc vừa chứng kiến tất cả đều nói ra, kết quả hiển nhiên làm cho Lâm thị cùng với Vương thị giận dữ không thôi, Vương thị tuyên bố sẽ cho Lý thị này một bài học.

Thực ra nguyên nhân rất đơn giản, lúc Lý thị đến đây quần áo đã ẩm ướt rồi, mà ngay lúc đó Huyên Huyên không có nhìn thấy Lý thị đang đi vào, thời điểm đấy bé chạy đúng về hướng đó, hai người liền đâm vào nhau, Lý thị bị đụng liền lùi lại hai bước, nhìn thấy người đụng lại đúng là con gái của nhà lão đại, không chút nghĩ ngợi liền vung tay tát Huyên Huyên một cái, thế mà lại đem chuyện ướt quần áo đổ lên đầu Huyên Huyên.

Cho nên không thể không nói Lý thị đúng là cực phẩm, y phục của bà ta ướt là vì lúc đi ngang qua một nhà, lúc đấy vừa vặn nhà nọ dội nước ra ngoài đường, có ít nước lại vừa vặn văng lên người, bà ta cùng cái gia đình kia chửi nhsu một hồi, lại không muốn về nhà thay quần áo, liền đi luôn lên nhà chính, đúng lúc lại bị Huyên Huyên đụng phải một cái, trong lòng tức giận vốn còn chưa biến mất, ngược lại bị cú va chạm này làm tức giận hơn, cho nên trực tiếp theo phản xạ tát Huyên Huyên một cái.

“Vậy mấy đứa lúc đó làm gì, Huyên Huyên còn bé như vậy, chẳng lẽ mấy đứa không biết che chở cho muội muội sao?” Lâm thị bị Lý thị làm cho bực bội quá mức, cho nên phẫn nộ quát mấy người Tiêu Tiêu.



Hết chương 40.

3 nhận xét:

Nặc danh nói...

Lâu quá rồi nên ta thật k nhớ nổi nd truyện này, k biết có phải ta đọc qt bộ này rồi hay k ta

Bích Vân nói...

Huhuhu tội nghiệp Huyên Huyên quá mà ......mụ Lý thị càng ngày càng quá mà .....phải tát mụ vài cái mới hả giân...
tùng bông chúc mừng bạn đã quay lại với cả nhà.

Meobibi92x nói...

Yêu nàng lắm. Cố gắg lên nhé. Mog chờ chươg tjếp của nàg ^^