Chương 9: Di động
Edit: Coffemilk
Beta: Míp Choco
Sáng sớm ngày hôm sau , Sắc Vi xuống dưới lầu " Ba mẹ,
chào buổi sáng . "
Trong phòng khách ba đang ngồi đọc báo , mẹ ở bên cạnh pha trà , ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ
vào trong căn phòng khiến cho hình ảnh trước mắt trở nên ấm áp , yên bình .
Trong lòng Sắc Vi cảm thấy rất hạnh phúc , loại cảm giác này thật tốt .
Cố Hạo Vũ đang đọc
báo nghe thấy tiếng của con gái , ngẩng đầu lên cười nói " Sắc Vi , hôm
nay là ngày cuối tuần, sao không ngủ thêm một chút . "
Sắc Vi ngáp một cái , lười biếng ngồi vào sô pha "Hôm
nay con định đi dạo phố . Mẹ , Tiểu Liệt còn chưa dậy sao ? Lại làm sâu ngủ rồi
. "
Thẩm Khanh nhìn Sắc Vi rồi nhíu mày oán trách nói
" Xem tướng ngồi của con kìa , nếu có người ngoài nhìn thấy thì làm sao ,
không có chút e lệ nào hết ."
Nói xong , động tác ôn nhu rót trà đưa cho ông xã đang ngồi
bên cạnh " Tiểu Liệt đã dậy từ sớm , theo chú Nam chạy bộ buổi sáng rồi .
" Dứt lời , ánh mắt phiền muộn nhìn về phía Cố Hạo Vũ " Ông xã , em
càng ngày càng không hiểu đứa nhỏ này , trước kia ngày nào cũng phải thúc dục
ba lần bốn lượt mới chịu xuống giường . Một tháng trở lại đây , bỗng nhiên
thay đổi kỳ lạ , mỗi buổi sáng chịu khó dậy sớm cùng A Nam đi chạy bộ buổi sáng
, thật sự là rất kỳ lạ . Ông xã , có khi nào anh đồng ý nguyện vọng gì của Tiểu
Liệt không ? "
Cố Hạo Vũ gấp tờ báo lại , bưng ly trà lên mũi ngửi ngửi một
chút rồi mới uống một ngụm " Thằng bé chịu khó cũng tốt , anh cảm
thấy Tiểu Liệt hiện tại so với trước kia nghe lời hơn , đây là hiện tượng tốt ,
bà xã em đừng suy nghĩ nhiều ." Nói xong, ánh mắt không lưu dấu vết nhìn về
phía Sắc Vi liếc một cái . Đáng tiếc Sắc Vi có chút không để ý , nên không có
phát hiện ra ánh mắt này , ngược lại ở trong lòng thầm than: không hổ là ba của
cô , tư thế bưng trà thật sự là tao nhã phi phàm , nhìn qua cũng khiến cho người
ta tâm hồn xao động . Trong lòng suy nghĩ một chút , tầm mắt ở trên người mẹ
chuyển động , đột nhiên vẻ mặt háo sắc nhìn chằm chằm Cố Hạo Vũ nói .
" Ba ba , ba đã đến tuổi này mà còn bảo dưỡng tốt như vậy
, chậc chậc, khắp người đều tỏa ra sức quyến rũ của người đàn ông nha . Mẹ , mẹ
phải cẩn thận , ba như vậy đi ra ngoài có thể hấp dẫn một đoàn cô gái xinh đẹp
. Huống chi ba còn có tiền , có sức quyến rũ , có địa vị , có nội hàm , đốt đèn
lồng đều khó tìm thấy , cho dù là cô gái tuổi trẻ cũng hận không thể lại gần ấy
chứ ."
Lời này vừa nói ra , Cố Hạo Vũ tầm mắt đảo qua cười như
không cười nhìn Sắc Vi , Thẩm Khanh nghe vậy cũng cười để ấm trà xuống, một
chút nguy cơ cũng không ý thức cười nói :
" Con bé kia , sáng sớm tinh mơ
như thế nào đã trêu trọc ba ? Cái gì mà có tiền , có sức quyến rũ , có địa vị
, có nội hàm , hóa ra mẹ gả cho ba con là kiếm được một món lớn à ? "
Haizzz , mẹ thật không có chút ý thức nguy cơ gì cả , Sắc Vi trong lòng thở dài
, vẻ mặt đùa cợt ôm lấy cánh tay Thẩm Khanh làm nũng nói :
" Đúng nha , mẹ
người đúng là làm ăn có lời nha , người ta nói đàn ông bốn mươi như bông hoa ,
ba bây giờ là bông hoa thời kỳ nở rộ nha , ướt át kiều diễm như thế kia cơ
mà . Mẹ , mẹ cần phải để ý nhiều một chút, bên ngoài rất nhiều ong bướm đều
mơ ước đóa hoa này đấy . "
Sặc , Cố Hạo Vũ ngồi bên kia đang uống trà ,
thiếu chút nữa thì phun hết ra ngoài . Vội ho một tiếng , rồi quay sang nhìn Sắc
Vi cười : " Sắc Vi , con nói xem có con ong bướm nào mơ ước ba nào ?
"
Sắc mặt Sắc Vi lúng túng , buông Thẩm Khanh ra , nhìn nhìn vẻ mặt mẹ
mình làm bộ dạng do dự như muốn nói lại thôi . Nhìn bộ dáng con gái như vậy làm
cho Thẩm Khanh thấy hiếu kỳ kéo Sắc Vi đến bên người , cười nói "Đúng vậy
, con thành thật khai báo xem có bao nhiêu ong bướm ? Xác định tốt số lượng
xong nói cho mẹ , mẹ dùng thuốc diệt côn trùng tiêu diệt hết . "
Tiêu diệt
? Sắc Vi trong lòng suy nghĩ , mẹ người
chỉ biết nói , đến khi mọi chuyện xảy ra mẹ chạy trốn so với con thỏ còn nhanh
hơn .
Đón nhận ánh mắt của ba mẹ , Sắc Vi bày ra vẻ mặt " Nói ra chớ có
trách con " , hấp háy cái mũi nhỏ giọng nói . " Con cảm thấy dì Trần
nhìn ba bằng ánh mắt rất kỳ quái , giống như con chuột thấy gạo vậy , hận không
thể đem ba nuốt vào trong bụng , thực
khủng bố !"
" Dì Trần ? "
Thẩm Khanh sửng sốt, lập tức bỗng
nhiên tỉnh ngộ : " Lily ? "
Cố Hạo Vũ ánh mắt cũng lóe lóe , nâng
chung trà lên , khóe miệng cũng là chậm rãi nâng lên . Tầm mắt quan
sát vẻ mặt của vợ " Điều đó không có khả năng " , khóe miệng lại thu
vào , khẽ thở dài . Tầm mắt vừa chuyển dừng ở trên mặt Sắc Vi , trong mắt hiện
lên một chút thâm ý , con gái xem ra đã thông suốt , muốn bắt đầu phản kích ,
không biết đứa trẻ này có thể làm được đến đâu ?
" Không thể nào , Sắc Vi
có phải hay không nhìn nhầm . Dì Trần qua lại với nhà chúng ta hơn năm năm ,
luôn xem con như cháu gái của mình . Bảo bối , có hay không nhầm lẫn gì ?
"
Thẩm Khanh không cần suy nghĩ , ngay lập tức phủ nhận lời nói của Sắc Vi
. Thẩm Khanh tính tình hòa nhã , bình thường không thích ra ngoài , lại không
giao thiệp rộng , cho nên bạn bè rất ít . Năm năm nay , Trần Lỵ Hoa là người bạn
thân thiết nhất của Thẩm Khanh cho nên Thẩm Khanh đối với Trần Lỵ Hoa tin tưởng
100% . Vì thế , sau khi nghe Sắc Vi nói xong liền cảm thấy hoang đường , theo bản
năng phủ quyết chuyện này . Sức quyến rũ kinh người của ông xã mọi người đều biết
, Lily lúc trước cũng cùng mình nói qua việc này , muốn mình cẩn thận nữ nhân
bên ngoài , một người đã từng nhắc nhở mình về chuyện này làm sao cho thể mơ ước
đến ông xã của mình . Thẩm Khanh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này có thể xảy ra
.
Sắc Vi nhíu mày , hai tay khoanh trước ngực , nhún nhún vai từ sô pha đứng dậy
, hoàn toàn thất vọng : " Mẹ , sao mẹ lại kích động như vậy , nếu mẹ không
tin thì thôi , dù sao con cũng chính là tùy tiện nói thôi ."
Nói xong đi
ra phòng khách gọi " A Hồng , giúp tôi chuẩn bị bữa sáng , tôi muốn uống
cháo hoa cùng dưa muối . "
Đi đến bàn ăn , Sắc Vi khóe miệng âm lãnh cười, xem ra năm năm nay Trần Lỵ Hoa đã tốn không ít công sức lừa mẹ giỏi đến như vậy
, khiến mẹ hoàn toàn tin tưởng vào dì ta . Sự tin tưởng của mẹ đối với Trần Lỵ
Hoa như vậy, làm sao dì có thể xuống tay như thế được ? Bằng mọi cách cố gắng tiếp cận
gia đình của tôi , làm ra vẻ nhiệt tình , quan tâm chúng tôi dần dần trưởng
thành , mua cho tôi nhiều quà như vậy, cuối cùng lại đẩy người tin tưởng dì nhất xuống dưới địa ngục , sao dì có thể độc
ác đến như vậy ?
Hai tay gắt gao nắm thành nắm đấm , hàm răng cắn chặt vào nhau
, ánh mắt nhìn xuống bàn như có thể xuyên qua xuống dưới sàn . Trần Lỵ Hoa, dì như
vậy , tôi sao có thể buông tha cho dì , sao có thể bỏ qua cho dì đây .
"Tiểu thư, cháo đến đây ! " A Hồng bưng tô cháo nóng hầm hập chậm rãi đến gần ,
mùi thơm thanh mát bay vào trong mũi, cầm lấy thìa , nhẹ nhàng quấy, Sắc Vi thản
nhiên liếc mắt một cái " Cho tôi một ly sữa ấm "
"
Vâng , tiểu thư. "
Ăn một thìa cháo , hơi nóng của cháo xua tan đi khí lạnh
ở trong lòng Sắc Vi , trong mắt hiện lên ý cười . Một người nói không có gì ,
nhiều người nói sẽ có chuyện , hôm nay mới chỉ là lần đầu tiên , sau này Tiểu
Liệt , A Hồng và nhiều người khác cũng sẽ nói như thế trước mặt mẹ . Trần Ly
Hoa , dì hãy nhìn xem sự tin tưởng của mẹ tôi đối với dì điều mà dì đã bỏ ra biết
bao công sức trong năm năm qua để gây dựng lên sẽ dần dần sụp đổ ra sao .
Ăn xong bữa sáng , Sắc Vi cũng không đợi chú Nam trở về mà trực tiếp cầm túi
xách đi ra ngoài . Gần đây Tiểu Liệt rất chịu khó luyện tập , đến cuối tuần lại
dành nhiều thời gian hơn để luyện tập , hôm nay chú Nam chắc chắn dành nhiều thời
gian hơn để dạy dỗ Tiểu Liệt .
Ngồi trên xe nhìn cảnh vật hai bên đường , Sắc
Vi trong lòng không ngừng cảm thán , chỉ vài năm nữa , khắp nơi đều là nhà cao
tầng , cảnh tượng như bây giờ sẽ không con nữa . Sau đó , suy nghĩ của Sắc
Vi lại chuyển sang trên người Cố Liệt . Tiểu Liệt năm nay mới mười một tuổi ,
bây giờ mới luyện tập võ thuật có lẽ có chút muộn, không phải là cô yêu cầu cao
nhưng nếu muốn thay đổi vận mệnh của kiếp trước , việc đầu tiên là phải thay đổi
từ căn bản . Giống như cây cổ thụ , gốc rễ có cắm sâu thì thân cây , cành lá mới
phát triển tươi tốt được , mặc cho bão táp mưa sa vẫn ngạo nghễ đứng giữa trời
. Luyện võ công có thể rèn luyện ý chí và sức khỏe của con người , đối Tiểu Liệt
chỉ có lợi mà không hại , chỉ khi bản thân đủ mạnh mẽ , mới không bị
nhân tố bên ngoài ảnh hưởng. Cô muốn Tiểu Liệt thay đổi hoàn toàn từ bên trong
đến bên ngoài , tư tưởng độc lập tích cực , cơ thể khỏe mạnh cường tráng , thời
gian trôi qua Tiểu Liệt nhất định có thể tự quyết định được vận mệnh của chính
mình .
" Tiểu thư , đã đến nơi . "
Xe dừng lại ở bãi đỗ xe bên đường,
bốn phía dòng người mãnh liệt , xe cộ đi lại như nước chảy , hai bên đường đủ
loại cửa hàng , từng cái đều nối liền nhau . Nơi này là khu vực buôn bán sầm uất
nhất của U thị, đông người qua lại, tự nhiên cũng là nơi phức tạp nhất . Những
cửa hàng bán tinh dầu nằm ngay bên trong đoạn đường dành riêng cho người đi bộ
, kiếp trước Sắc Vi thường xuyên cùng Diêu Điềm Mật , An Khê đến đây đi dạo phố,
mua quần áo .
Hôm nay là thứ Bảy đám đông càng thêm náo nhiệt, phần lớn đều là
học sinh và người lao động phổ thông , nhìn cảnh tượng náo nhiệt trước mắt , đáy
lòng Sắc Vi lại thêm một trận cảm thán .
" Tiểu thư , cô muốn mua cái gì ?
Không bằng tiểu thư ở trong xe , để cho Tiểu Vương thay tiểu thư đi mua ."
Sắc Vi lắc đầu "Không cần , Tiểu Vương anh chạy ra bãi đậu xe đi . Tự mình tôi đi dạo , con gái đi dạo phố anh là con trai đi theo có là ý gì ? Như thế này đi tôi mua đồ xong sẽ đợi anh trước cửa khách sạn Venus ? Được không ? " Theo bản năng sờ sờ túi quần , Sắc Vi thở dài vẫn là nên mua một cái di động , không có di động quả thật rất bất tiện .
Tiểu Vương thấy thái độ của Sắc Vi kiên quyết cũng không nói thêm gì , hắn chẳng qua chỉ là người làm công , tiểu thư phân phó như thế nào thì cứ làm như vậy thôi . Từ trong túi quần lấy ra số điện thoại của mình rồi nói : " Tiểu thư , đây là số điện thoại của tôi , nếu có chuyện gì thì gọi điện tôi sẽ lập tức tới đón cô. "
Sắc Vi lắc đầu "Không cần , Tiểu Vương anh chạy ra bãi đậu xe đi . Tự mình tôi đi dạo , con gái đi dạo phố anh là con trai đi theo có là ý gì ? Như thế này đi tôi mua đồ xong sẽ đợi anh trước cửa khách sạn Venus ? Được không ? " Theo bản năng sờ sờ túi quần , Sắc Vi thở dài vẫn là nên mua một cái di động , không có di động quả thật rất bất tiện .
Tiểu Vương thấy thái độ của Sắc Vi kiên quyết cũng không nói thêm gì , hắn chẳng qua chỉ là người làm công , tiểu thư phân phó như thế nào thì cứ làm như vậy thôi . Từ trong túi quần lấy ra số điện thoại của mình rồi nói : " Tiểu thư , đây là số điện thoại của tôi , nếu có chuyện gì thì gọi điện tôi sẽ lập tức tới đón cô. "
" Được rồi , anh nhanh đi đi , nếu đậu xe lâu không chừng
cảnh sát đến đây viết phiếu phạt thì lại mệt đấy . " Sắc Vi cầm số điện
thoại để vào túi xách , rồi hòa vào dòng
người đang mua sắm .
Đường dành riêng cho người đi bộ bên trong tuy nhiều ,
nhưng đại bộ phận đều là các loại cửa hàng quần áo , cũng có nhà ăn , hai ba tiệm
còn lại là đồ điện và biển quảng cáo linh tinh . Sắc Vi trực tiếp đi vào một cửa
hàng bán đồ điện tử , đi đến quầy bán điện thoại di động , hiện nay điện thoại
kiểu dáng cũ kỹ , nhìn vào tủ kính chỉ thấy thật xấu xí giống như cục gạch vậy
. Cuối cùng , Sắc Vi cũng chọn được chiếc điện thoại di động Nokia 885 mới được
đưa ra thị trường giá 299 $ . Trong lúc chọn số điện thoại , Sắc Vi
hoài niệm chiếc IPHONE năm 2011 của mình .
Một lúc sau Sắc Vi mới đến nơi mà
mình muốn đến , nhìn cửa hàng Hồng Viễn trước mặt chuyên phân phối các loại mỹ
phẩm , đồ trang điểm cho toàn bộ U thị . Hiện tại thị trường nước hoa ở Trung
Quốc vẫn còn chưa được khai thác , ở thị trường quốc tế thì nước hoa lại là loại
sản phẩm xa xỉ , đắt đỏ mà các loại tinh dầu thiên nhiên lại càng hiếm lạ
. Sắc Vi đi vào bên trong cửa hàng , khắp nơi đều trưng bầy các loại mỹ phẩm
trang điểm , sản phẩm dưỡng da , cũng có quầy trưng bày nước hoa nhưng chỉ có
vài lọ nhỏ , bên cạnh còn có thêm các loại son môi . Sắc Vi ở bên trong đi qua
đi lại hai vòng , cửa hàng to như vậy mà tổng cộng chỉ có mười một loại nước
hoa , bảy loại tinh dầu .
Dừng lại ở quầy chuyên bán nước hoa "Em gái , em
muốn mua cái gì ? " Đứng bán hàng là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi ăn
mặc thời thượng tươi cười nhìn Sắc Vi hỏi .
" Chị ơi , cho hỏi nơi này có
bán tinh dầu thiên nhiên không ? " Sắc Vi dừng lại ở quầy hàng thản nhiên
nói.
Người phụ nữ đứng trước quầy hàng có chút kinh ngạc nhìn Sắc Vi " Em
gái, em muốn mua tinh dầu sao ? Em có biết tinh dầu rất đắt không ? "
Xem
ra nơi này có , Sắc Vi cười nhẹ , chỉ chỉ vào mấy cái bình thủy tinh trong tủ
nói : " Này , này , này , này còn có cái này nữa , đều lấy ra cho em xem thử.
"
Nói xong , chống tay nhìn người bán hàng trước mắt , chậm rãi nói :
" Tiền nào của nấy , hàng tốt tự nhiên giá cả có chút đắt đỏ , bất quá em
thực sự muốn mua , nhưng bây giờ trên thị trường thật giả khó phân biệt , phải
nhìn thât kỹ mới được . "
Hết chương 9 ^^
Hết chương 9 ^^
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét