>

15 thg 7, 2015

Hương tập nhân-Chương 15

Chương 15 : Kế hoạch

Edit: Coffemilk
Beta: Míp Choco




Sự tình ngày hôm đó giống như chưa từng phát sinh. A Hồng vẫn làm việc như bình thường , vẫn ôn hòa chất phác như cũ , vẫn ngày ba bữa nhắc nhà bếp làm cơm, hoàn thành đầy đủ công việc của bản thân . Sắc Vi nhìn thấy như vậy trong lòng càng thấy rét run , khó trách Trần Lỵ Hoa tìm ai không tìm lại đi tìm A Hồng , khó trách đời trước hai mẹ con cô bị A Hồng và Trần Lỵ Hoa trong ứng ngoài hợp làm cho thê thảm . Quả nhiên , năng lực không tồi , hành động ổn thỏa.

" Mẹ, con đi học đây . " Ăn xong bữa sáng , cầm lên túi xách và xỏ đổi giày Sắc Vi chuẩn bị đi ra ngoài . 

Thẩm Khanh cười , giúp con gái sửa lại cổ áo rồi yêu thương nói: " Ở trường cố gắng học cho tốt , hôm nay mẹ bảo nhà bếp nấu thịt kho tôm mà con thích nhất . " Sắc Vi gật gật đầu , làm như không có gì liếc nhìn A Hồng một cái , cười vẫy vẫy tay . 

Đến khi nhìn thấy hình ảnh Sắc Vi khuất vào trong chiếc ô tô màu đen ở cửa lớn , Thẩm Khanh mới quay vào trong nhà tiếp tục dùng bữa sáng . Ông xã hôm nay có cuộc họp sớm nên buổi sáng đã đi từ sớm , con càng ngày càng ngoan , ngủ sớm dậy sớm , thành tích học tập cũng có nhiều tiền bộ . 

Hưởng thụ bữa ăn sáng , Thẩm Khanh cảm thấy cuộc sống của mình tràn ngập hạnh phúc , ông xã ôn nhu săn sóc , con gái nhu thuận hiểu biết , con trai càng ngày càng ngoan , mình thật sự là rất may mắn . 

Đang suy nghĩ xem buổi chiều có nên gọi nhân viên của SPA đến nhà giúp mình bảo dưỡng khuôn mặt hay không , bên tai bỗng truyền đến âm thanh nho nhỏ đang nghị luận cái gì đó . Cảm thấy kỳ quái , Thẩm Khanh ngẩng đầu lên nhìn đến nơi phát ra âm thanh , hóa ra là từ phòng bếp truyền đến , xem ra là người trong phòng bếp đang tán gẫu với nhau . " Phu nhân là người tốt như vậy , sao lại có bạn bè như vậy cơ chứ ? Tôi thật cảm thấy bất bình cho phu nhân , thật là ... " 

Thẩm Khanh nhíu mày , hình như là họ đang nói chuyện liên quan đến mình , trong lòng cảm thấy kỳ lạ . Nhịn không được liền đi về phía phòng bếp , dừng lại ở trước cửa áp tai lên nghe trộm.

Trong phòng bếp , A Hồng cùng hai dì giúp việc đang nói chuyện : " Cũng không phải là như vậy sao , vô sự hiến ân cần* , phi gian tức đạo** , cái cô Trần kia mỗi lần đến mang bao nhiêu quà cáp . Các dì không biết , lần trước con tận mắt thấy bà ta ở trước mặt tiên sinh mặt cố ý xoay người kiểm tra này nọ , hai quả bưởi trước ngực như muốn vọt ra ngoài đấy . "

* Vô sự hiến cần: khi không tỏ ra ân cần


**Phi gian tức đạo: không phải chuyện gian trá thì cũng là trộm cắp. 

" Trời ạ ! Thật không biết xấu hổ ! " 

" Đúng vậy đúng vậy , con gái của dì cũng nói trong công ty chúng nó cũng có loại phụ nữ vì quyến rũ cấp trên , mặc quần áo hở hang cố ý đem này nọ vứt bỏ , sau đó chờ cáp trên đến rồi làm bộ như vô tình rơi xuống , sau đó... " 

" Cái cô Trần kia vừa thấy đã biết không phải là thứ tốt đẹp gì , vài lần thừa dịp phu nhân không chú ý hướng tiên sinh liếc mắt đưa tình . " 

" Hừ ! Mấy người nhỏ giọng một chút , nếu bị phát hiện nghị luận chuyện riêng của chủ nhân chúng ta đều bị đuổi ra ngoài đó ." 

" Ạch ... Lần trước con dâu của tôi mua cho tôi chiếc váy mới ... "

" Con dâu của cô thực hiếu thuận , theo tôi thấy tìm vợ phải giống A Hồng vừa ôn nhu lại chịu khó ... "

Đề tài trong phòng bếp thay đổi , Thẩm Khanh liền quay lại chỗ ngồi, cảm giác hạnh phúc mỹ mãn lúc nãy biến mất không còn vết tích . Người giúp việc bàn luận chuyện nhà của chủ nhân là chuyện bình thường , không phải là chuyện gì quan trọng , bản thân mình cũng không tin những chuyện bát quái như vậy . Nhưng đáy lòng lại dâng lên một cỗ nghi hoặc , lời nói vừa rồi cứ quanh quẩn trong đầu , giống như sợi tơ quấn chặt lòng Thẩm Khanh không thể mở ra được . Sẽ không, sẽ không như vậy đâu , Lỵ Hoa là người bạn tốt nhất của mình , Lỵ Hoa sẽ không có ý định xấu đối với chồng của mình đâu . 

Thẩm Khanh một lần nữa phản bác nghi ngờ vừa nẩy mầm trong lòng , tự nói với bản thân không được tin lời nói kia . Nhưng nghi ngờ đã gieo vào trong lòng , lập tức sẽ nẩy mầm rồi đâm trồi nảy lộc nhanh chóng lớn lên nở hoa kết trái , như một con rắn độc quấn lấy tâm trí Thẩm Khanh , như một cái gai đâm vào lòng Thẩm Khanh . Trong giây lát , trong đầu Thẩm Khanh liền nhớ lại lời nói lần trước mà con gái nói với mình , Trần Lỵ Hoa dùng ánh mắt khác thường nhìn chằm chằm chồng của mình . Ngay cả con gái cũng nói như vậy , bây giờ đến người giúp việc cũng nghĩ như vậy , lời đồn đãi cũng phải có căn cứ mới nói ra được , không có lửa làm sao có khói , nếu không muốn người khác biết trừ khi mình không làm . Thẩm Khanh càng nghĩ trong lòng càng khó chịu , tâm ý phiền loạn rời khỏi phòng ăn . 

Hai ngày sau , Sắc Vi và Cố Hạo Vũ đều cảm thấy Thẩm Khanh có chút kỳ quái , thường xuyên ngồi ở một chỗ ngẩn người nếu không thì quấn quýt Cố Hạo Vũ hỏi đông hỏi tây , hoặc là kéo chị em Sắc Vi lại muốn nói lại thôi , giống như muốn hỏi cái gì nhưng rồi lại không nói gì . Bình thường cứ cách một hai ngày Thẩm Khanh sẽ ra ngoài đi dạo phố hoặc là cùng vài người hàng xóm thân cận sang nhà tụ tập đánh bài , nói chuyện phiếm nhưng đã hai ngày Thẩm Khanh không có đi ra ngoài . 

Sắc Vi biết việc cô cho A Hồng làm một chút động tác nhỏ đã thành công khiến cho Thẩm Khanh nghi ngờ , nhưng là Trần Lỵ Hoa năm năm nay tạo dựng niềm tin với Thẩm Khanh cũng không nhỏ, muốn làm cho mẹ tin ngay là không thể . Nhưng không sao , cô đã bảo A Hồng báo cho Trần Lỵ Hoa hai " tin tức tốt " tin tưởng Trần Ly Hoa sẽ vui mừng nhảy lên , hưng phấn vô cùng , sẽ nhanh chóng đến đây " an ủi " Thẩm Khanh . Mọi việc trong nhà liền giao cho A Hồng , Sắc Vi vội vàng gây dựng sự nghiệp của mình , lập tức thực hiện kế hoạch trà sữa . 

Mang theo trà sữa tự mình pha chế đem đến lớp cho An Khê và Lâm Khả Khả thử, quả nhiên được hai người tán thưởng , Sắc Vi liền đem ý tưởng của mình nói ra , thuyết phục hai người cùng tham gia vào kế hoạch của cô. Sắc Vi mất một đêm suy nghĩ mới quyết định kéo hai người kia xuống nước , bản thân cô hiện nay có tám ngàn đồng nhưng để chuẩn bị đầy đủ cho kế hoạch thì vẫn không đủ . Mà cô là lần đầu tiên kinh doanh nên rất mạo hiểm , mặc dù biết rõ là sẽ thành công nhưng việc kinh doanh luôn có rủi ro nên cần chuẩn bị phương án dự phòng . Huồng hồ , gia đình An Khê và Lâm Khả Khả vốn dĩ giàu có , tiền tiêu vặt hàng tháng cũng phải một ngàn đồng , hai người này chắc chắn cũng có tiền riêng cho nên dù sinh ý* có kém cũng không bị ảnh hưởng nhiều . Mà trọng yếu là ngoài hai người này Sắc Vi không biết chia sẻ cùng ai , với lại bản thân cô cũng không muốn chia miếng bánh này cho những kẻ râu ria khác . 

*Sinh ý: giống như là một mối làm ăn, buôn bán, việc làm nuôi sống bản thân

Quả nhiên , khi Sắc Vi nói ra kế hoạch này hai người kia về nhà suy nghĩ một đêm . Sáng ngày hôm sau An khê liền hào khí ngất trời gia nhập , lấy trong túi xách ra hai ngàn đồng . Sắc Vi trong lòng cảm động không thôi , đến ngày thứ ba Lâm Khả Khả cũng xuất ra hai ngàn đồng tham gia cùng hai người . Sắc Vi có tám ngàn , An Khê hai ngàn , Lâm Khả Khả hai ngàn tổng cộng là một vạn hai . Sắc Vi ôm túi xách , trong lòng không khỏi lên men , không phải là vì có số tiền này mà là sự tín nhiệm của hai người kia đối với cô . Đã có tài chính trong tay , Sắc Vi nhờ chú Nam đến đón mình sớm một chút rồi mang theo An Khê và Lâm Khả Khả đi đến đường dành riêng cho người đi bộ Bình Viễn . 

Hôm nay không phải là cuối tuần nên không có náo nhiệt như lần trước Sắc Vi đến nhưng vẫn rất đông người, xuống xe để chú Nam đi đến bãi đậu xe, Sắc Vi cùng An Khê , Lâm Khả Khả đi đến đường đi bộ để tìm Kim Thúy Linh . 


Theo địa chỉ mà lần trước Kim Thúy Linh để lại , bốn người đi dạo mấy vòng cuối cùng cũng tìm được người cần tìm . Lúc này Kim Thúy Linh đang khoa tay múa chân bán hàng cho một người đàn bà khoảng năm mươi tuổi, hai người đang giằng co trả giá một hồi ầm ĩ khiến cho mọi người đang đi chú ý dừng lại xem . 

Sắc Vi đầu đầy vạch đen cảm thấy không còn gì để nói đối với người được coi là nữ cường nhân trong tương lai này nữa, còn An Khê và Lâm Khả Khả lần đầu tiên chứng kiến chuyện này, đang đứng ngây ra như phỗng nhìn . Đợi cho đến khi Kim Thúy Linh và người đàn bà kia thỏa thuận giá cả xong , Sắc Vi dẫn bạn đến trước sạp bán hàng . 

Kim Thúy Linh đang vui vẻ vì bán được hàng , vừa bỏ tiền vào trong túi tiền , ngẩng đầu lên nhìn thấy ba nữ sinh cùng một nam nhân trung niên đang đứng trước mặt , mắt lập tức phát sáng lại có sinh ý đến rồi . Dừng lại vài giây , lập tức theo thói quen nhiệt tình tiếp đón : " Các tiểu thư xinh đẹp, thật đáng yêu, tùy tiện nhìn một chút xem có cái gì hợp ý hay không ? Chỗ của chị có rất nhiều đồ trang sức đẹp , vừa tinh tế lại vừa đẹp nha , nhìn xem đây là dây lắc chân đang rất thịnh hành nha , đeo lên chân rồi mặc với váy ngắn rất đẹp nha , mấy em có muốn mua một cái không ? "

" Xì ...."



Sắc Vi không khỏi bật cười , Lâm Khả Khả và An Khê vẻ mặt bất khả tư nghị* , cô liền ngồi xổm xuống tùy tiện nhặt một chiếc vòng lên nhìn Kim Thúy Linh cười nói : " Chị Thúy Linh , chị không nhận ra em sao ? " 

* Bất khả tư nghị : không còn cách nào khác

Kim Thúy Linh ngạc nhiên , nhìn chằm chằm một hồi vào Sắc Vi , một lúc sau hai mắt sáng lên tỉnh ngộ nói : " A , không phải là cô bé lần trước mua vòng tay sao ? Tên là gì ấy nhỉ ? A , là Hoa Sắc Vi ... " 

Hoa Sắc Vi ? An Khê cùng Lâm Khả Khả đứng bên cạnh nghe được , không khỏi cảm thấy buồn cười nở nụ cười . Sắc Vi lắc lắc đầu , không nghĩ đến cô cùng Kim Thúy Linh mới gặp nhau có một lần , mà hàng ngày Kim Thúy Linh gặp không biết bao nhiêu khách hàng nhưng lại có thể nhớ tên cô , người này trí nhớ quả không sai . 

" Cô bé , không ngờ em thật sự mang bạn học đến xem hàng , mau mau xem một chút , chị nhất định sẽ tính giá hữu nghị cho . Nhìn xem , tất cả đều là loại đang rất thịnh hành hiện nay , có rất nhiều kiểu dáng , tự tiện xem đi " 

Kim Thúy Linh rất vui vẻ , tuy rằng mình bán hàng đã lâu ở đây , khách quen cũng không phải không có nhưng dẫn thêm người đến mua đồ thì đây là lần đầu tiên . Mặc dù Kim Thúy Linh học đại học ra , nhưng công việc bây giờ rất khó kiếm đành phải bán hàng bên lề đường như bây giờ . Bán hàng như vậy rất vất vả, lại còn chịu sự khinh thường của người qua đường , chuyện xấu hổ hơn nữa Kim Thúy Linh cũng gặp nhiều rồi , có đôi khi sinh ý không tốt ngay cả cơm cũng không có mà ăn . Bây giờ khách hàng còn mang bạn học tới đây mua hàng , chứng tỏ bản thân làm tốt lắm đối với Kim Thúy Linh đây là sự cổ vũ không nhỏ . Nếu Sắc Vi biết được ý tưởng trong đầu Kim Thúy Linh chắc sẽ không khỏi tán thưởng một phen . 

Lâm Khả Khả và An Khê được Kim Thúy Linh tiếp đón nồng nhiệt cũng cảm thấy hưng phấn liền ngồi xuống hai bên Sắc Vi lựa chọn . Bình thường bọn họ dùng đều là trang sức xa xỉ , ăn mặc cũng là đồ hiệu , đối với việc ngồi ở quán nhỏ bên đường chọn lựa vẫn là lần đầu tiên trải nghiệm . 

Chú Nam vẫn đứng ở một bên , cảnh giác nhìn dòng người bốn phía . Sắc Vi cùng hai người kia ngồi chọn lựa một hồi , đến khi chọn được vài món ưng ý mới đứng lên trả tiền . 

Lúc này Sắc Vi mới nhìn Kim Thúy Linh nói ra ý định thật sự của bọn họ : " Chị Thúy Linh , hôm nay chúng em đến đây thật ra là muốn bàn với chị một việc kinh doanh khác". 

"Kinh doanh?"

Kim Thúy Linh sắc mặt khó hiểu, không phải vừa rồi bọn họ đã giúp mình mua hàng sao ? Còn kinh doanh gì nữa ? Sắc Vi cùng Lâm Khả Khả , An Khê nhìn nhau cười , chỉ về phía quán Starbucks ở không xa nói: " Chị Thúy Linh , thời tiết nóng như vậy , chị ngồi bán hàng rất lâu rồi cũng nên nghỉ ngơi một lát . Đi thôi , chúng ta đến quán Starbucks ngồi nói chuyện một chút . "




Hết chương 15. ^^

Không có nhận xét nào: