>

14 thg 7, 2015

Hương tập nhân - Chương 14

Chương 14 : Gián tiếp


Edit: Coffemilk
Beta: Míp Choco



"Tiểu thư, sữa của cô." A Hồng bưng sữa nóng đi vào phòng , thấy Sắc Vi ngồi ở trước bàn máy tính , liền cười đem sữa bưng qua , trong miệng tùy ý nói : "Tiểu thư , gần đây ít thấy cô đi chơi ." 

Sắc Vi cười theo thu hồi tầm mắt , tiếp nhận sữa rồi khẽ tựa vào ghế , không dấu vết liếc mắt nhìn một cái, cười nói : "A Hồng , chị dường như càng ngày càng quan tâm tôi ?" 

A Hồng khóe miệng cứng đờ , vội cười nói : "Ôi , tiểu thư của tôi , A Hồng không quan tâm cô thì quan tâm ai ?" Trong lòng lại âm thầm chột dạ , tiểu thư sao tự nhiên lại nói như vậy ? 

Uống một ngụm sữa , cô đặt cái ly xuống rồi thân thiết giữ chặt A Hồng : "A Hồng, hôm nay tôi đang xem một bộ phim điện ảnh , chị cùng tôi xem đi ." 

A Hồng vội vàng lắc đầu : "Tiểu thư , A Hồng còn có việc phải làm ở phía dưới , làm sao có thể xem được . Tiểu thư, nếu không có việc gì A Hồng đi xuống trước , lát nữa sẽ trở lên thu dọn ly sữa ." Nói xong cầm lấy khay , nhẹ nhàng giãy khỏi tay Sắc Vi . 

Sắc Vi cười nhìn chị ta, di chuyển con chuột mở video lên, hình ảnh trong video xuất hiện rõ nét trên màn hình 

" A Hồng , chị xem này!"

A Hồng nhìn về phía máy tính , mới đầu còn thấy hình ảnh có chút nhìn quen mắt , ngay sau đó vài giây tiếp theo , cả người nháy mắt trở nên cứng đờ ! Người trong máy tính đang nói chuyện điện thoại , rồi đột nhiên đẩy cửa thủy tinh đi ra bãi cỏ bên ngoài hành lang nhặt cái gì lén bỏ vào tú̀i quần sau đó vội vàng trở lại hành lang . Đi vào trong hành lang người đó lấy cái nhặt được ở bãi cỏ lấy ra xem , màn hình hiện rõ hình ảnh là sợi dây đeo tay tinh xảo , đắt tiền sau đó người kia bỏ lại vào túi quần xoay người rời đi . 

Sắc Vi ung dung dựa vào ghế dựa : "A Hồng , thế nào ? Có hay không nhìn rất quen ?" A Hồng cả người ngây ra như phỗng , đầu rung động rầm rầm , đây rõ ràng là hình ảnh của chính mình khi ở hành lang bên ngoài nhặt được sợi dây tay . Tiểu thư làm sao có thể có được ? Hơn nữa còn cho mình xem , đây là có ý gì ? Chẳng lẽ mình bị phát hiện ? Hay là bởi vì sợi dây đeo tay là tiểu thư muốn bắt đầu hỏi tội mình ? 

A Hồng trong lòng hốt hoảng , tâm loạn thành một đống nhưng trên mặt vẫn cố gắng trấn định nói : " Tiểu thư , đây là có ý gì ? " 

" Tôi có ý gì ư ? " Sắc Vi nheo mắt lại , nhìn A Hồng nói : " A Hồng , chị thử nói xem , nếu như những hình ảnh này đưa cho cảnh sát , mọi chuyện sẽ như thế nào ? " 

Cảnh sát ? Sắc mặt A Hồng bỗng nhiên trắng bệch , không thể tin nhìn Sắc Vi rồi vội vàng nói : " Tiểu thư , A Hồng buổi chiều hôm trước nhặt được vòng tay của cô nhưng chưa kịp trả lại ... " 

Sắc Vi lạnh lùng cười , đánh gãy lời nói của A Hồng: "A Hồng, Cố gia tôi bình thường đối đãi với chị không tệ, hơn nữa chúng tôi còn ký hợp đồng lao động với chị . Vòng đeo tay kia của tôi có giá trị hơn 10 vạn đồng , trộm trang sức của chủ nhân tối thiểu cũng bị phạt tù ba , bốn năm đi . A Hồng chị thử nghĩ xem , nếu tôi nói thêm gì đó với cảnh sát có lẽ chị sẽ không ra tù trước năm ba mươi tuổi đâu". 


"Bị bắt ! Đi tù ! A Hồng nghe xong sắc mặt hoàn toàn thay đổi , mình vốn dĩ là dân quê , không có đọc được bao nhiêu sách , chỉ nghe đến những từ này thì bị dọa cho hoang mang lo sợ . Nhà mình rất nghèo , em trai còn đang đi học nếu cô chủ tố cáo mình thì chắc chắn sẽ bị phạt , phải đi tù mà bản thân mình làm sao có tiền để thuê luật sư cơ chứ . Mình làm sao có thể cùng với người có tiền đấu đá được . 

Giờ phút này , A Hồng lập tức nhận ra Sắc Vi là cố ý nhắm vào mình , hai chân mềm nhũn quỳ xuống xin tha thứ : " Tiểu thư , xin cô tha cho tôi , là tôi nhất thời hồ đồ , tiểu thư cầu xin cô từ bi niệm tình tôi mới vi phạm lần đầu tha thứ cho tôi ... " 

Sắc Vi từ trên nhìn xuống A Hồng : " Tại sao tôi phải tha thứ cho chị ? Chị dựa vào cái gì để tôi tha thứ cho chị ? " Nói xong , cúi người xuống nâng cằm A Hồng lên : " Là chị ... đã làm ra chuyện rất có lỗi với Cố gia chúng tôi sao ? " 

A Hồng đồng tử chợt mở to , không dám nhìn thằng vào Sắc Vi , từng giọt từng giọt mồ hôi chảy ra : " Tiểu thư ... tôi ....." 

Sắc Vi buông cằm của chị ta ra , rút một tờ khăn giấy lau tay của mình rồi vứt vào sọt rác , mỉm cười nhìn A Hồng : " Nói , lại đây nói cho tôi nghe Trần Lỵ Hoa cho chị bao nhiêu tiền?" 

A Hồng thân mình chấn động , sắc mặt trắng bệch nhìn Sắc Vi đang tươi cười mà trong mắt nàng giống như ác ma vô cùng khủng bố " Tiểu thư , cô nói gì tôi không hiểu ? " 

Sắc Vi quay lại nhìn A Hồng trào phúng cười : " Không nói ? " Dứt lời quay người trở lại bàn , bưng ly sữa lên uống một ngụm rồi chậm rãi nói : " Không nói cũng không sao , tin chắc cảnh sát sẽ có cách làm cho chị nói ra . Nhưng mà ... chị thử nghĩ xem nếu chuyện này vỡ lỡ ra , bản thân chị ngồi tù mất năm , mười năm , đến lúc đó chỉ còn là tàn hoa bại liễu lại còn từng ngồi tù , ai còn muốn lấy chị nữa ? Chị sẽ sống ra sao ? Còn có ba mẹ chị sẽ thế nào ? Ba mẹ chị sẽ bị người khác mắng chửi cả đời , sinh ra con gái giống như chị , nuôi chị lớn nhưng chị lại làm ra chuyện đáng xấu hổ này . Còn có em trai của chị nữa , nếu như mọi người biết hắn có một chị gái đang ngồi tù , liệu hắn ở trường học có ngẩng đầu lên được hay không ? " 

A Hồng thân thể không thể khống chế được run lên , trên trán mồ hôi chảy đầm đìa , hai mắt co rút , hai tay gắt gao nắm vào thảm , khớp xương trắng bệch , nhưng vẫn cắn chặt răng chết cũng không mở miệng . 

Quả nhiên chưa thấy quan tài chưa đổ lệ ! Sắc Vi âm thầm hừ lạnh, tiếp tục nói " Em trai của chị sau khi tốt nghiệp , bởi vì có một người chị gái là chị , không tìm thấy công tác , không có bạn gái , ba mẹ chị ở nông thôn đầu nâng không dậy nổi , còn bị thân thích bạn bè xem thường . A Hồng , bản thân chị không cần cũng chẳng sao nhưng lại còn muốn liên lụy đến người thân sao ? " 

Nói đến đây Sắc Vi giọng điệu đột nhiên quát chói tai : " Khương Hồng , mẹ tôi tin tưởng chị như vậy , chỉ vì mấy vạn đồng khiến cho chị phản bội bà ấy , quả thực heo chó cũng không bằng ." 

Tiếng hét này như một quả bom đánh tan sự trấn tĩnh của A Hồng , chị ta sợ hãi bổ nhào vào trước mặt Sắc Vi , nước mắt rơi xuống " , tôi nói , tiểu thư , tôi cái gì đều nói , tiểu thư xin đừng tố cáo tôi , trăm ngàn đừng có tố cáo tôi , tôi không muốn ngồi tù , tôi không muốn ngồi tù ... " 

"Tốt ! Vậy chị hãy nói ra đi !" Sắc Vi mắt lạnh nhìn A Hồng . 

"Chậm rãi nói , một chữ một câu , đều nói cho tôi được nhất thanh nhị sở ." 

"Trần Lỵ Hoa lén tìm tôi , cho tôi mười vạn đồng , muốn tôi làm cơ sở ngầm của bà ta , giám thị phu nhân và tiên sinh , âm thầm làm rạn nứt tình cảm giữa phu nhân và tiên sinh , cũng đem mọi chuyện phát sinh ở Cố gia từ nhỏ đến lớn đều nói cho bà ta . Tiểu thư , hết thảy đều là âm mưu của Trần Lỵ Hoa , bà ta cố ý tiếp cận phu nhân , cố ý mua quà tặng cho tiểu thư và thiếu gia , lấy lòng mọi người , tất cả chỉ là muốn phá hư hôn nhân của phu nhân và tiên sinh , bà ta muốn từ trong tay phu nhân cướp đi tiên sinh . Tiểu thư, tôi chỉ là nhất thời hồ đồ , tôi về sau cũng không dám nữa , hết thảy đều là âm mưu của Trần Lỵ Hoa , tiểu thư, A Hồng cầu xin cô tha thứ , cô muốn A Hồng làm cái gì cũng được ." 

Sắc Vi cười thầm , bất động thanh sắc nói : "Trần Lỵ Hoa bao lâu lại cùng chị liên hệ một lần ? " 

A Hồng vội vàng trả lời : " Mỗi tuần 2 lần , có khi là 3 lần , mỗi lần đều là bà ta chủ động gọi điện thoại , tôi rất ít khi gọi điện cho bà ta . Tiểu thư , xin cô tha thứ cho tôi , ngày mai tôi lập tức xin từ chức , tôi lập tức rời khỏi U thị , tôi cam đoan sẽ biến mất ... " 

"Đứng lên !" Sắc Vi cười nhẹ , nói ra hai chữ.

" A ? " A Hồng sửng sốt , quỳ trên mặt đất không biết làm sao nhìn Sắc Vi . 

" Từ chức ? Biến mất ? " Sắc Vi châm chọc nhìn chằm chằm , nhìn không chuyển mắt , thẳng đến khi A Hồng đáy lòng run lên , cô mới chậm rãi mở miệng . "Tôi có thể không đem chuyện này giao cho cảnh sát , cũng có thể không truy cứu chuyện dây vòng tay , thậm chí tôi có thể không truy cứu chuyện chị cấu kết với Trần Lỵ Hoa , trong ứng ngòai hợp phá hư gia đình của tôi ."

" ... " A Hồng hoàn toàn trợn tròn mắt , nghẹn họng nhìn trân trối nhìn chằm chằm Sắc Vi , đầu óc trống rỗng . 

Sắc Vi ngồi xổm xuống , gắt gao chống lại hai mắt của A Hồng , một chữ một chữ nhả ra : " Tôi muốn chị tiếp tục cùng Trần Lỵ Hoa giữ vững liên hệ , tôi muốn chị tiếp tục giống như trước kia báo tin tức cho dì ta , tiếp tục nhận lấy tiền của dì ta . Nhưng mà , nội dung mà chị báo cáo cho dì ta là do tôi định đoạt . Chị có hiểu điều tôi nói không ? " 

A Hồng trên mặt sợ hãi dần dần bị khiếp sợ thay thế , nửa ngày mới nuốt nuốt nước miếng : " Tiểu thư , cô là muốn tôi cố ý lừa bà ta sao ? " 

" Còn không quá ngu ngốc ." Sắc Vi cười lạnh: " Trần Lỵ Hoa không phải muốn phá hư tình cảm ba mẹ tôi sao ? Tôi sẽ làm cho dì ta mơ tưởng hão huyền một chút không được sao ? Về sau Trần Lỵ Hoa mỗi lần tìm chị , chị không ngại nói cho dì ta biết , tiên sinh và phu nhân gần đây tình cảm dần dần không tốt , thường xuyên phát sinh mâu thuẫn , phu nhân thương tâm khóc rống , tiên sinh bắt đầu đi sớm về trễ . Tôi mỗi ngày đều đi chơi về muộn , điêu ngoa tùy hứng , còn em trai thì học tập giảm xuống , cả ngày chơi trò chơi , mỗi lần báo cáo thêm một chuyện , chị có hiểu không ? Mỗi lần thêm một chút , tôi nghĩ đây nhất định là chuyện dì ta thích nghe nhất . Về phần nguyên nhân cãi nhau , chị tùy tiện bịa ra , tôi nghĩ chị nhất định tìm được lý do hoàn mỹ để giải thích . Đương nhiên , trừ phi chị không muốn làm , không sao cả , không muốn làm thì nói với tôi ." 

Nói xong, tựa tiếu phi tiếu nhìn A Hồng , khiến cho chị ta cảm thấy ánh mắt kia tựa như một thanh đao hung hăng đâm vào đáy lòng , vội vàng đáp ứng : "Tiểu thư , tôi nguyện ý , tôi nguyện ý ." 

"Hừ!" Sắc Vi khóe môi nâng lên , di chuyển con chuột trên màn hình , loa phát ra giọng nói của A Hồng : "Trần Lỵ Hoa lén tìm tôi , cho tôi mười vạn đồng , muốn tôi làm cơ sở ngầm của bà ta , giám thị phu nhân và tiên sinh , âm thầm làm rạn nứt tình cảm giữa phu nhân và tiên sinh , cũng đem mọi chuyện phát sinh ở Cố gia từ nhỏ đến lớn đều nói cho bà ta . Tiểu thư , hết thảy đều là âm mưu của Trần Lỵ Hoa , bà ta cố ý tiếp cận phu nhân , cố ý mua quà tặng cho tiểu thư và thiếu gia , lấy lòng mọi người , tất cả chỉ là muốn phá hư hôn nhân của phu nhân và tiên sinh , bà ta muốn từ trong tay phu nhân cướp đi tiên sinh . " 

A Hồng trên mặt nháy mắt trắng bệch như chết đuối , đây là vừa rồi chính mình thẳng thắn thành khẩn thừa nhận. Nhìn Cố Sắc Vi đang mỉm cười trước mắt , cô năm nay mới mười bảy tuổi , đáy lòng dâng lên một luồng khí lạnh lẽo. Lời nói của mình vừa rồi , nháy mắt liền trở thành sự uy hiếp với mình , cô thật sự chỉ có mười bảy tuổi ? Cô rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ ? 

Sắc Vi tắt đi ghi âm, quay đầu vân đạm phong khinh cười "Ghi âm cùng video tôi làm rất nhiều phần dự bị , phân biệt ở các hòm thư khác nhau , A Hồng chị làm việc thật tốt cho tôi, hết thảy đều sẽ không thay đổi . Mặt khác, từ hôm nay trở đi , chuyện này tôi không nghĩ sẽ có người thứ 3 biết , chị cần phải ngụy trang một chút nếu không... A Hồng tôi không biết hậu quả xảy ra với chị sẽ như thế nào đâu ? Nếu tôi có việc gì , chị cũng không thoát được đâu . 



Hết chương 14. ^^

Không có nhận xét nào: