>

7 thg 6, 2015

ĐCNT- Chương 35

Chương 35: Từ hôn thành công + cùng Đổng gia quyết liệt.



Edit: Tiểu màn thầu
Beta: Thiên Hạ

Mạc lão gia tử thần sắc không đổi, còn những người còn lại của Mạc gia thì vẻ mặt tái nhợt, đều hận không thể trực tiếp chạy đến đánh người rồi.

Tuy nhiên hành động lúc này của bọn họ càng làm cho vợ chồng Đổng Lượng càng khẳng định thứ đồ đó đã dùng, mà bọn họ lại lấy phẫn nộ để che giấu sự chột dạ của bọn họ. Đổng Lượng khinh thường cười lạnh, ngược lại bưng chén trà lên ngăn chặn dáng vẻ tươi cười khinh thường của mình.


Nhìn vẻ mặt Đổng gia như thế,trong lòng mấy người Mạc Thắng Minh lo âu muốn chết, nhưng mà khổ nỗi Mạc lão gia tử không có hạ lệnh, bọn hắn không thể xuất thủ, chỉ có thể phẫn hận nhìn bọn họ.

Trong nội tâm Mạc lão gia tử hừ lạnh một tiếng, sau đó khinh thường nói : “ Những thứ đó vẫn còn, chỉ có điều lúc này lão phu suy nghĩ làm thế nào để mang lại đây cho các ngươi, bất quá  Đổng gia các ngươi là đại gia đại nghiệp, chỉ cần sai sử hạ nhân đi lấy chắc là cũng được?”

Đổng Lượng cùng Dương thị kinh ngạc, đồ vật vẫn còn? Như vậy tính toán của bọn hắn chẳng phải là công cốc sao? Nếu quả thật để Mạc gia từ hôn nhà bọn họ, đến lúc đó thanh danh củaThịnh nhi chỉ sợ là bị hủy, không được, không thể cứ thế thỏa hiệp được.

Lúc này Đổng Lượng cùng Dương thị đang suy nghĩ đối sách, bên kia Đổng Thịnh nắm tay một nữ tử xinh xắn từ bên ngoài đi đến, trên mặt hai người đều là dáng vẻ tươi cười. Tiến đến đại sảnh thấy nhiều người như vậy, Đổng Thịnh nhíu mày, nữ tử bên cạnh hắn thì nét tươi cười trên mặt không thay đổi, nhưng mà trong mắt đã hiện lên tia bất mãn cùng không vui.

Mạc gia thấy Đổng Thịnh cũng không cao lắm, toàn thân tản ra khí tức của người trí thức, nhưng làn da thì trắng vô cùng, người rất yếu ớt. Nữ tử bên cạnh hắn, là chất nữ nhà mẹ đẻ của Dương thị, tên Dương Liễu, nhà Dương gia cũng coi như là giàu có, cho nên trên người nàng mang theo ngạo khí, tuy xinh đẹp nhưng là trong mắt ngẫu nhiên hiện lên tia sáng không rõ nhìn thấy , cũng chứng minh nữ nhân này cũng không phải loại lương thiện gì.

Trong lòng Mạc lão gia tử có phỏng đoán, càng thấy nhất định phải lui cửa hôn sự này, xem ra những phỏng đoán trước kia đều sai, không nghĩ tới ông- Mạc Đại Nguyên cả đời trí thức, lại có thể bị lật thuyền trong mương, ngã trong tay tiểu bối Đổng Thịnh như vậy.

“Đổng lão gia còn chưa tỏ thái độ đâu, ngươi vừa mới nói chỉ cần chúng ta mang đầy đủ đổ vật trả lại, các ngươi sẽ đồng ý Mạc gia chúng ta từ hôn sao? Không biết chuyện này còn giữ lời hay không ?"

“Cái này…..Mạc lão gia tử, ngươi đây là…” Đổng Lượng còn chưa nói xong đã bị Đổng Thịnh cắt đứt.

“Cha, những người này chính là người Mạc gia? Sao không biết cấp bậc lễ nghĩa vậy, hơn nữa không phải nhà chúng ta đã đến nhà bọn họ từ hôn sao, chẳng lẽ sống chết không thả?” Trong mắt Đổng Thịnh nhìn Mạc lão gia tử hiện lên một tia không kiên nhẫn cùng chán ghét.

“Xùy, chẳng lẽ cấp bậc lễ nghĩa Đổng gia là như vậy sao? Rõ ràng là các ngươi không kiềm chế được, ngược lại còn đem nước bẩn hắt lên người khác, thật sự là mở mang thêm kiến thức.” Mạc Thắng Minh vẫn đứng bên cạnh từ nãy giờ ,lúc này mỉa mai nói.

Đổng Thịnh nghe vậy bị nghẹn, mặt đỏ bừng,cảm thấy bực bội, từ nhỏ đến giờ còn không có ai dám nói vậy với hắn, làm cho trong lòng hắn vừa phẫn nộ vừa xem thường, đồ nhà quê đúng là đồ nhà quê, cho dù có mặc đồ mới cũng không che dấu được vẻ quê mùa bên trong.

Đổng Lượng cũng bị tức khí không nhẹ, sợ là hôm nay người Mạc gia không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua rồi, Đổng Lượng nhăn mày, mang theo vẻ bực bội: “Mạc lão gia tử cố ý như vậy?”

“Không phải lão phu ta cố ý như vậy, mà là Đổng gia các người khinh người quá đáng rồi, để cho chúng ta không thể không làm vậy.”

“Tốt, cái kia….”Lời còn chưa dứt, liền nghe một giọng nữ phẫn nỗ ngắt lời nói: “Đổng gia ta khinh người quá đáng như thế nào? Sợ là khinh người quá đáng chính là Mạc gia các người đi, hôm nay nhiều người đến như vậy là muốn làm gì hả? Chẳng lẽ nếu từ hôn không thành, các ngươi còn muốn đánh người.”

Người Mạc gia khinh thường không thèm quay đầu nhìn nữ tử kia, Lâm thị và Lưu thị liếc nhau, ánh mắt giao nhau đều lộ ra một ý tứ, cái nữ tử kia chính là nữ nhân có tình ý với Đổng Thịnh , thật sự là không biết thẹn.

Lâm thị liếc xéo Dương Liễu, không ngại nói: “Cô nương, nhìn ngươi chải kiểu tóc của cô nương sợ là còn chưa có gả qua, ngươi vừa mới nói Đổng gia của ngươi, không biết ngươi có quan hệ như thế nào với Đổng gia, chuyện này theo như chúng ta biết Đổng gia không có khuê nữ nha, không biết ngươi là ai?”

Lời này trong tối ngoài sáng đều có một ý tứ, ngươi là một nữ tử chưa gả còn không biết cùng Đổng gia quan hệ như thế nào mà trực tiếp nối Đổng gia ta, chẳng lẽ không biết chữ xấu hổ viết như thế nào sao?

Dương Liễu cắn chặt hàm răng, sắc mặt tái nhợt, chợt tròng mắt chuyển động, vôi vàng khóc lên, trông rất yểu điệu, miệng còn nói: “Ô ô…, Mạc gia các người khinh người quá đáng rồi, ta là một nữ tử chưa gả, thế nhưng bị các ngươi nói như thế, mục đích của các ngươi là gì? À? Chẳng lẽ các ngươi vì Dương gia ta đã đoạt hôn sự của khuê nữ Mạc gia ngươi nên các ngươi đến vu oan sự trong sạch của ta? Ô ô…chẳng lẽ để mặc các người khi dễ ta như vậy, không bằng ta chết đi cho xong , ô ô…”

Dứt lời liền làm bộ muốn đụng đầu vào cây cột, hù Đổng Thịnh vội vàng ôm lấy nàng, đưa tay vỗ nhẹ phần lưng của nàng, nhẹ giọng an ủi, mà Dương Liễu cũng thuận thế gục vào lồng ngực của hắn rồi khóc một cách rất thương tâm.

Lúc này Đổng Lượng chỉ cảm thấy một phình cái đầu to ra, thấy cháu gái thê tử khóc thương tâm như vậy, trong nội tâm bực bội lại tăng lên, Dương Liễu vẫn chưa xong sao? Chẳng lẽ không biết chuyện này đang rất khó giải quyết à, lúc này đến làm loạn thêm cái gì không biết?

“Ơ, đại tẩu, tẩu nhìn xem,  cái này của người đọc sách hình như cùng chúng ta không giống rồi, chúng ta chỉ là nghi vấn vài câu cô nương này cùng Đổng gia quan hệ như thế nào. Lúc nào mở miệng vũ nhục sự trong sạch của nàng ta? Cô nương, lời này ngươi cũng không thể nói lung tung nha, miễn cho người ta lại nói chúng ta nói láo không đầu không đuôi.” Lưu thị khinh bỉ nhìn thoáng qua Dương Liễu đang ra vẻ, ngược lại cùng Lâm thị đàm luận, nói gần nói xa không phải nói Dương Liễu đang cố tình gây sự.

Dương Liễu khóc càng thương tâm, nhưng mà trong nội tâm thì hận đến chết, người Mạc gia như thế nào khó đối phó như vậy? Xem ra nàng còn phải thêm chút lửa , đang chuẩn bị nói thêm gì đó, liền bị Mạc lão gia tử cắt đứt.

“Cô nương này chắc không phải là vị cô nương lưỡng tình lương duyệt cùng với Đổng Thịnh chứ? Người rất duyên dáng, cũng không biết thế nào, chẳng lẽ Đổng lão gia cứ mặc cô nương này tùy ý nháo loạn tiếp sao?” Mạc lão gia tử nói xong lời cuối cùng cũng giận dữ rồi.

Đổng Lượng không có cách nào đành phải để nhi tử dẫn nàng ta đi nghỉ ngơi cho tốt, mà Đổng Thịnh lúc đi qua người Mạc gia bên cạnh, trong ánh mắt không thèm che dấu sự xem thường chút nào, trong nội tâm vẫn đang suy nghĩ chờ đến khi hắn làm quan, coi hắn trừng trị những lưu manh vô lại này như thế nào , hừ, người Mạc gia, chờ xem.

Lúc này trong thính đường lại yên tĩnh trở lại, qua rất lâu Đổng Lượng mới mệt mỏi nói: “Nếu tâm ý của Mạc lão gia tử đã quyết, vậy cho dù các ngươi từ hôn chúng ta, lúc các ngươi mang trả đồ vật thì phải trả lại toàn bộ .”

“Xùy, Đổng lão gia nếu sớm nói như vậy, sự tình này có cần nháo thành như thế không? Nếu Đổng lão gia đã đồng ý, vậy Đổng lão gia sai người sang lấy đồ về hay là chúng ta trở về rồi mang đến cho các ngươi?” Mạc lão gia tử không kiên nhẫn nói.

“Ta sẽ cho người đi theo các ngươi lấy, tuy nhiên chuyện này kính xin Mạc lão gia tử giữ bí mật mới được, nếu không Đổng gia chúng ta sẽ không hạ thủ lưu tình.” Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt Đổng lão gia  hiện lên sự tàn nhẫn.

“Tất nhiên rồi, cũng hy vọng các ngươi đến lúc đấy không có truyền ra những lời nói bất lợi đối với khuê nữ của ta. Nếu không, dù Mạc gia ta có táng gia bại sản cũng không để cho Đổng gia các ngươi yên.” Mạc lão gia tử không cam lòng nói.

“Tốt, cứ quyết định như vậy, hãy vỗ tay thề đi?”

“Được, thì vỗ tay.”

Ba ba, vỗ tay xong xem như hoàn thành ước định giữa hai người. Mà trong nội tâm Dương thị đứng một bên thì hận gần chết, vốn đang định chuyện này qua đi sẽ tìm người nói ra lời đồn đãi bất lợi với Mạc Tiểu Cúc, sợ là lại bị phá hư rồi, làm sao không tức giận cho được?

Tuy nhiên bây giờ bà ta có tâm tình gì người Mạc gia không xen vào, cũng không muốn quản, sự tình dù sao cũng đã phát triển theo đúng dự đoán trước đó , mặc dù ở giữa xen vào một chút chuyện , nhưng tổng thể vẫn trong tầm khống chế của bọn họ, cho nên tâm tình người Mạc gia rất tốt.

Cầm ngày sinh tháng đẻ của Mạc Tiểu Cúc,dẫn theo hạ nhân Đổng gia, sau đó nghênh ngang rời khỏi Đổng gia, trên đường về nhà một đoàn người rất cao hứng.

Hết chương 35.

1 nhận xét:

Unknown nói...

Con nhỏ họ Dương cũng không ra gì còn tên Đồng Thịnh thì càn tệ từ hôn sốm là phúc cho tiểu cúc chớ không thì khổ về sau