>

30 thg 5, 2015

ĐCNT- Chương 32

Chương 32: Tiến hành từ hôn (1)



Edit: Tiểu màn thầu
Beta: Thiên Hạ

 Từ hôn? Mạc lão gia tử nghe xong Mạc Thắng Minh kết luận, cũng chầm chậm trầm tư, ngay cả Vương thị bên cạnh cũng thu liễm sự phẫn nộ của mình, cúi đầu suy nghĩ sự tình.


“Phụ thân, con gái muốn nói ra suy nghĩ của mình.” Bên cạnh Mạc Tiểu Cúc ngồi nghe một lát thật sự là nhịn không được cất tiếng nói. Lúc nãy nàng nghe được lời nói che chở của đại tẩu, trong nội tâm nàng đặc biệt cảm kích Lâm thị, dù sao mấy chị dâu cũng chỉ có đại tẩu nói lời này, mấy chị dâu khác cũng chỉ mắt nhìn mũi mũi xem tâm cúi đầu không biết đang suy nghĩ sự tình gì.


Nhưng sau đó nghe được lời nói nhị tẩu nói, cũng làm cho nàng ý thức được một sự kiện, chính là nhà trai nói đã chọn lựa được người tốt hơn, cho dù phụ thân có gặp và yêu cầu bọn họ thực hiện hôn ước, đối với danh tiết của mình cũng có tổn hại, nói tiếp chính mình cũng muốn một người nam nhân chỉ chân chính bảo hộ chính mình, hiển nhiên Đồng Thịnh hay Đồng gia này cũng không thuộc về nàng.

Nghĩ thông suốt chuyện này, nàng cũng bất chấp tất cả, trực tiếp lên tiếng nói ra suy nghĩ của mình, trong lòng đã có ý tưởng, trên mặt cũng hiện lên vẻ kiên định.

Vốn chuyện này cũng chỉ là cha con nói chuyện, trong lúc con gái út nói ra suy nghĩ của mình, lúc này mới khiến mọi người thanh tỉnh, đúng vậy, việc này đúng là nên hỏi một chút xem đương sự nghĩ như thế nào.

“Tiểu Cúc, con nói việc này phải làm như thế nào?” Mạt lão gia tử mẫu mực hỏi, coi như đồng ý cho Mạc Tiểu Cúc lên tiếng nói ra yêu cầu.

Trong nội tâm Mạt Tiểu Cúc thật sự thấy vui vẻ, tuy nhiên vẫn cực kỳ biết rõ phân tấc, mỉm cười đối với mọi người rồi nói: “Phụ thân, nương, ca ca và các tẩu tẩu , Tiểu Cúc cám ơn sự che chở của mọi người.”

“Tiểu muội, cám ơn gì chứ, chúng ta đều là ca ca, tẩu tẩu của ngươi, bảo vệ muội tử của mình là việc thiên kinh địa nghĩa đấy ( đạo lý hiển nhiên, việc đương nhiên), cần gì cảm tạ.” Lưu thị nhanh mồm nhanh miệng nói thẳng, đôi khi nàng cũng khó chịu với mấy chị em dâu nhưng mà đối với em gái của chồng mình cũng thấy không tệ lắm, dù sao em gái chồng nhà người ta không ngáng chân đã không tệ rồi, làm sao có thể giống như em gái chồng mình, tốt với mình như vậy?

“Đúng đấy, ngươi nha, thoải mái buông lỏng tinh thần, mọi việc đã có ca ca và tẩu tẩu, dù cho có không gả đi được,  bọn ta sẽ nuôi ngươi.” Lão tứ Mạc Thắng Thiên nhanh mồm nhanh miệng nói, thuận tiện còn hỏi thoáng qua thê tử Điền thị bên cạnh “Nương tử, nàng nói đúng không?”

Điền thị cười nói: “Đúng là lý lẽ này nha, chúng ta có lý tại sao phải sợ bọn hắn? Có ngạn ngữ này nói rất hay, không phải có lý đi khắp thiên hạ sao? Tiểu muội thoải mái, buông lỏng tinh thần, cho dù Mạc gia chúng ta ít người nếu không vẫn còn nhà mẹ đẻ Tứ tẩu làm chỗ dựa cho ngươi.”

“Đúng vậy, giống như tam đệ muội và tứ đệ muội đã nói, trường hợp xấu nhất cho dù ngươi sau này cả đời không lấy chồng, cũng còn đám bọn ta nuôi ngươi, già rồi cũng có cháu trai chất nữ hiếu kính ngươi. Nếu nhà mẹ đẻ Tứ đệ muội nhân số không đủ như vậy vẫn còn nhà mẹ đẻ Đại tẩu Lâm gia, chẳng lẽ phải sợ bọn hắn sao?” Lâm thị cho là đúng cũng biểu lộ những lời này.

Nhìn mấy ca ca không nói gì nhưng nét mặt bọn hắn cũng đồng dạng với ba tẩu tẩu, chỉ có điều lúc nhìn đến Lý thị, ánh mắt lóe lóe, cũng không có không vui hay bất mãn, tối đa chỉ cảm thấy mình làm người sợ là phải thay đổi ah!

Bên này Mạc Tiểu Cúc còn chưa cảm thán xong, bên kia Vương thị trấn an khuyên nhủ: “Tiểu Cúc à, ngươi nhìn xem ba chị dâu này, cả một đám đều muốn bảo vệ ngươi như vậy, tương lai ngươi phải hảo hảo báo đáp bọn hắn ah!” Mạc lão gia tử cũng gật đầu đồng ý.

“Nương, ngài nhìn xem ngài vừa nói cái gì ah, em gái của chồng cũng là thân em gái của chúng ta, bị người ta khi dễ, chẳng lẽ còn không được chúng ta…Những ca ca tẩu tẩu này che chở sao? Lại còn báo đáp chúng ta, thật sự là, lời này về sau có thể đừng có nói ra, nếu không để cho chúng ta…những ca ca tẩu tẩu xấu hổ chết nha.” Lâm thị cũng muốn sửa một chút không khí trong phòng, liền trực tiếp trêu ghẹo nói. Lưu thị cùng với Điền thị cũng phụ họa gật đầu.

“Haha, mẹ lúc đấy chỉ là thuận miệng nói ra ấy mà, tốt rồi, đừng nói những lời này, các ngươi nghĩ kỹ xem giờ làm như thế nào?”

“Ai, tốt rồi, trước đừng nói những thứ này, Tiểu Cúc còn chưa nói xong đâu, trước hết chúng ta để cho nàng nói hết rồi cân nhắc đối sách cũng không muộn .” Mạc lão gia tử trầm giọng nói.

“Ah, đúng, Tiểu Cúc , ngươi nói một chút ngươi nghĩ như thế nào?” Vương thị lúc này mới nhớ tới tiểu nữ của mình còn chưa có nói dứt lời, lúc này mới thúc giục.

“Nương, suy nghĩ của ta và đại ca là giống nhau đấy, đó chính là chúng ta đi từ hôn họ.” Mạc Tiểu Cúc Kiên định nói.

“Từ hôn? Cúc nhi , ngươi có biết từ hôn sẽ có hậu quả gì không?” Vương thị cau mày nói.

“Nương, con gái biết rõ, nhưng mà mẹ, ngài ngẫm lại xem, nhà người ta đã chọn được người tốt hơn, nếu như vì ép cưới thì tương lai con gái của mẹ chỉ có thủ hoạt quả (sống một mình thờ chồng chết, thủ tiết) không phải sao?”

“Hoang đường, nếu là như vậy, ngày mai chúng ta sẽ đi từ hôn, không thể để bọn hắn từ hôn chúng ta trước. Nếu không lời này truyền đi rồi, người ta sẽ chỉ biết nhà chúng ta sai lầm, việc đó không được.” Vương thị nghe xong con gái nói gả đi phải thủ hoạt quả liền kiên định muốn từ hôn, khiến trong nội tâm Mạc Tiểu Cúc thở dài một hơi, nàng chỉ sợ nương nàng không đáp ứng, thế này thì tốt rồi.

“Tốt, như vậy kết quả chúng ta đã thương lượng rồi, ngày mai chúng ta đi Đồng gia xem bọn họ nói thế nào. Hiện tại thời gian cũng không sớm, các ngươi đều trở về đi, ngày mai nhớ rõ tới sớm chút, ở đây ăn cơm rồi đi đến Đồng gia. Đã biết chưa?” Mạc lão gia tử cuối cùng vỗ bàn định xuống, nhìn canh giờ không còn sớm, lại thúc giục mọi người tranh thủ thời gian về nhà nghỉ ngơi.

Về đến nhà, mấy huynh muội thấy sắc mặt cha mẹ không được tốt lắm, lập tức trong lòng nghi hoặc không thôi, nghi ngờ hỏi: “Cha, nương, làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Mạc Thắng Minh và Lâm thị thấy bọn nhỏ quan tâm, trong nội tâm cũng thấy ấm áp, tuy nhiên cười không nổi nhưng vẫn cố gắng làm ra vẻ tươi cười, ra vẻ nhẹ nhõm nói: “Không có chuyện gì, chỉ là mệt mỏi chút thôi, các con tranh thủ thời gian đi ngủ đi!”

Tiêu Tiêu nhìn vẻ mặt hai người, nhíu mày, cha nương rõ ràng có sự tình giấu giếm bọn hắn, chỉ là vì cái gì lại không nói? Chẳng lẽ có người khó xử cha nương? Nghĩ đến đây trong mắt Tiêu Tiêu hiện lên một tia ngoan lệ, sau đó lại khôi phục nguyên trạng.

Mà Mạc Thắng Minh và Lâm thị nhìn nhau, đều im lặng thở dài, vừa nghĩ đến ngày mai sợ là phải có một hồi khẩu chiến , liền nghĩ đến trước mắt tốt nhất là nghỉ ngơi dưỡng sức mới là quan trọng !

Hôm sau Mạc Thắng Minh cùng Lâm thị thức dậy rất sớm, làm xong điểm tâm cho mấy huynh muội, sau đó nói một tiếng với bọn trẻ , thuận tiện dặn dò vài câu chú ý an toàn gì đấy, rồi rời đi về hướng phòng chính.

Lúc này phòng trên mọi người đến không sai biệt lắm, chỉ có nhà lão nhị chưa tới, Vương thị cùng Mạc Tiểu Cúc từ trong phòng đi ra, xem xét nhân số, thiếu nhà lão nhị, sắc mặt liền có chút khó coi, nhếch miệng không nói lời nào nhưng mà trên người vẫn tản ra sự phẫn nộ.

Mạc lão gia tử cũng không khá hơn chút nào, nhưng mà ông vẫn còn có thể khắc chế tâm tình của mình, cho nên lúc này mặt của ông vẫn không có biểu hiện gì, tuy nhiên ông như vậy càng làm cho mấy huynh đệ Mạc Thắng Minh trong nội tâm cũng hoảng sợ mà thận trọng ngoài ra còn phẫn nộ và thất vọng.

“Tốt rồi, không cần đợi, trực tiếp ăn đi, ăn xong chúng ta còn phải đi Đồng gia đây này.” Mạc lão gia tử đợi trong chốc lát, thật sự là hết kiên nhẫn, trực tiếp để cho mọi người dọn bàn ăn cơm, cơm nước xong xuôi còn phải đi sang thôn bên cạnh, nào có nhiều thời gian như vậy ở đây bực bội mấy việc nhỏ nhặt này?

Mọi người cũng không phát biểu ý kiến gì, trong lòng bọn họ tự nhiên cũng thuận theo lời nói của phụ thân, tuy nhiên vẫn không tránh khỏi có chút oán trách Mạc lão nhị, rõ ràng ngày hôm qua đã nói tốt rồi, như thế nào hôm nay lại không thấy người? Chẳng lẽ là không muốn đi? Nếu thật là như vậy, loại huynh đệ này không có cũng vậy.

Mọi người ăn điểm tâm được một nửa mới thấy Mạc lão nhị kéo Lý thị khoan thai đi vào, bọn hắn vừa tiến vào, Vương thị hung hắn ném chiếc đũa trên tay xuống bàn, hừ nhẹ một tiếng rồi lạnh lùng nói ra: “Hừ, các ngươi tới sớm nhỉ, để cho nhiều người như vậy đợi hai người các ngươi ?”


Hết chương 32.

4 nhận xét:

Unknown nói...

lâu không online vào giờ đọc được mấy chương liền hay ghê.Thanks các nàng nhiều

Bích Vân nói...

Mạc lão nhị lại bị Lý thị xỏ mũi nữa ah. Ngu Ngốc. Sẽ có chuyện gì xảy ra nữa đây.

Unknown nói...

Mac Tieu Cuc nay coi nhu la nguoi hieu biet, dang de bao ve thuong yeu. Nguoi ta da khong ton trong minh, tu hon minh sao lai dam dau vao do chu.

Unknown nói...

Nhà lão nhi lúc nào cũng vậy, thằng sự thì không có bại sự thì có thừa. Không biết manh hai họ đi có dc lợi gì hay rây them chuyện