Chương 31: Từ hôn?
Edit: Dứa Dứa
Beta: Thiên Hạ
Beta: Thiên Hạ
Mạt Thắng Minh cùng Lâm thị liếc nhìn
nhau, phòng chính tìm bọn họ làm gì? Họ nhớ rõ gần đây nhất không có chuyện gì xảy
ra, phòng chính sao tìm tới bọn họ rồi?
Tiêu Tiêu không ngừng nghi hoặc, trực
tiếp hỏi: "Huyên Huyên, gia gia nãi nãi chỉ gọi nhà chúng ta sao?"
"Không có, gia gia nãi nãi cũng
gọi những người khác, nói là tất cả mấy nhà đều đi, cha, đã xảy ra chuyện gì
sao?"
"Ai, chúng ta cũng không biết, đi
về ăn cơm trước rồi nói sau."
Cước bộ của Mạt Thắng Minh cùng Lâm
thị đi về nhà nhanh hơn, trong nhà Mạt Dao Dao đã làm xong cơm, bọn họ chỉ tùy
tiện ăn một ít, liền nói đã ăn no, thay đổi quần áo sạch sẽ rồi chuẩn bị đi lên
trên phòng chính.
"Cha, nương, mọi người..., mọi người nhớ đi sớm rồi
trở về." Vốn Tiêu Tiêu muốn nói cho bọn họ nên cẩn thận, nếu như nói ra
lời này, sợ trong lòng Mạt Thắng Minh cũng không thoải mái. Dù sao cũng là cha mẹ
ruột của ông, chẳng lẽ còn hại ông
hay sao, nếu như bị người ta nghe thấy lời này, chỉ biết nói Tiêu Tiêu đang
châm ngòi quan hệ phụ (mẫu) tử bọn họ, cho nên lời Tiêu Tiêu muốn nói đến bên
miệng mới có thể đem nguyên văn sửa lại.
Mạt Thắng Minh và Lâm thị cười cười,
vuốt ve đầu Tiêu Tiêu một chút, sau đó đi tới phòng chính. Nhưng mà trong lòng
Tiêu Tiêu vẫn có chút lo lắng, bởi vì nếu phòng chính không có chuyện đại sự gì
chắc chắn sẽ không gọi bọn họ đi. Rốt cuộc đây là phát sinh chuyện gì chứ?
Phòng chính hôm nay đều là người lớn
trong nhà, huynh đệ chị em dâu cộng thêm vợ chồng Mạt lão gia tử cùng với cô nhỏ của Tiêu Tiêu
chưa xuất giá cũng ở đó. Mọi người đều ngồi trong nhà chính nhưng không nói
chuyện, không khí rõ ràng ngưng trọng, Vương thị ngồi trên ghế, trên mặt là một mảnh xanh mét, nhìn rất dọa người, chẳng
qua Lý thị ngồi ở ghế dưới, trong mắt thì lóe lên một tia sung sướng khi người khác
gặp họa, nhưng lại không có người phát hiện ra mà thôi.
"Các ngươi nói xem, việc này nên
làm sao bây giờ?" Trầm ngâm đã lâu, Mạt lão gia tử rốt cuộc mở miệng hỏi một
câu.
"Việc này có cái gì phải hỏi,
trực tiếp đi tìm bọn họ, xem bọn hắn còn có cái gì để nói." Mạt Thắng Võ tính
khí nóng nảy cả giận nói.
"Không được, Tam ca, việc này
không thể làm như vậy? Bằng không về sau muội muội làm sao gả cho người ta?"
Mạt Thắng An ngăn cản.
"Vậy ngươi nói giờ phải làm thế
nào? Thế này cũng không được, kia cũng không
xong, bây giờ còn có biện pháp gì khác? " Mạt Thắng Võ bị làm cho tức
giận, nói chuyện cũng sặc một cỗ hỏa khí.
Nhưng mà lúc này ngồi ở đây, hiện tại
ngoại trừ hai người Vương thị với Mạt Tiểu Cúc đang thương tâm, cũng chỉ có hai vợ chồng Mạt Thắng
Minh giống như hai vị hòa thượng không
hiểu chuyện gì, mà những người khác đều là nộ khí lan tràn.
May mắn những người trung gian cũng có người
lý trí. Giống như Mạt Thắng Thiên, tuy rằng trong lòng hắn cũng là hỏa khí,
nhưng chuyện này không thể chỉ dựa vào phẫn nộ thì có thể giải quyết, cần phải
bàn bạc kỹ hơn. Cho nên Mạt Thắng Thiên bình tĩnh nhìn Mạc lão gia nói:
"Cha, rốt cuộc Đổng gia này nói như thế nào?"
Mạt lão gia tử vừa nghe tiểu nhi tử
hỏi, đang chuẩn bị nói chuyện liền bị Lâm thị cắt đứt, "Cha, rốt cuộc
chuyện này là sao mà khiến tất cả mọi người đều phẫn nộ như vậy? Đã xảy ra
chuyện gì?"
Mạc lão gia tử có chút ảo não, hắn gọi
mọi người đến, nói chuyện đó khi vợ chồng Mạt Thắng Minh còn chưa tới, cho nên bọn họ không biết đã xảy ra chuện
gì là bình thường. Ho khan một tiếng, mới từ từ nói tới chuyện đã xảy ra.
Nguyên nhân là mười ngày trước, có
người tới cửa để cầu thân, người cầu hôn là người ở gần trong thôn, cũng tương
đối giàu có, mà đối tượng bị cầu hôn là con gái yêu của nhà Mạt lão gia tử Mạt Tiểu
Cúc, lúc ấy Mạt lão gia tử cùng Vương thị chưa có đồng
ý, mà nói cho hai ngày suy xét, cũng trong hai ngày này bọn họ vụng trộm
hỏi một chút về nam nhân ở thôn phía Nam đó.
Hàng xóm ở thôn chung quanh
đều nói gia đình này tốt vô cùng, hiện tại trong thôn bọn họ cũng là một nhà
có thanh danh, mọi người đối với hắn đều là khen ngợi, hơn nữa lại vui vẻ với
mọi người, toàn gia ở trong thôn uy vọng cũng thật lớn, hơn nữa người này lại
là một tú tài.
Các thôn chung quanh có rất ít người
thi đậu tú tài, hiện tại hắn có thể thi đậu tú tài, tương lai nói không chừng
còn có thể lên chức, không đến vài ngày điều tra xong gọi bà mối cầu hôn lần
trước tìm trở về, ngỏ ý rằng bọn họ đồng ý việc hôn nhân này.
Chỉ là không nghĩ đến chiều hôm qua gia nhân Đồng
gia lại đây nói muốn hủy bỏ chuyện hôn sự,
nguyên nhân là bọn họ đã tìm được người tốt hơn, cho nên yêu cầu hủy bỏ hôn sự
của hai nhà.
Lời này vừa nói ra, Vương thị bị làm cho tức quá ngất xỉu,
Mạc lão gia tử cũng khí xanh cả mặt, Mạc Tiểu Cúc càng không cần phải nói, vốn
cho rằng có thể sắp lấy chồng, không nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện như vậy. Lại nói
Đồng gia đến đây yêu cầu từ hôn, bất kể nguyên nhân gì nhưng người khác sẽ luôn
xem vấn đề là ở nữ nhân, sẽ ảnh hưởng tới khuê danh của nàng, tương lai có
người tới cửa cầu hôn hay không đều là một vấn đề.
Mạc lão gia tử đem tin báo cho mọi
người biết để mọi người cùng tề tựu nên mới có hôm nay. Xem có biện pháp gì
giải quyết chuyện này không? Chỉ là sắc mặt mọi người thật sự rất khó coi.
Mạc Thắng Minh cùng Lâm thị nghe xong
chân tướng, trong lòng cũng ức chế không được lửa giận, giờ trong lòng Lâm thị
nghĩ, chị em dâu ắt sẽ
có hiềm khích, đây là chuyện bình thường. Trong nhà ắt sẽ có va chạm ma sát,
nhưng nàng gả đến Mạc gia lâu như vậy, mặc
dù có lúc càn quấy không nói đạo lý, nhưng em gái chồng tính tình cùng tính
cách đều là tốt không thể tốt hơn, dựa vào cái gì mà bị người ta sỉ nhục như
thế?
Lâm thị càng nghĩ càng giận,
"Ba" một tiếng, làm kinh hách đến mọi người trong phòng, trân trân ngẩng
đầu nhìn nàng. Lúc này nàng không nhận thấy tầm mắt của bọn họ dừng lại trên
người mình, mà trực tiếp tức giận nói: "Đồng gia hắn dựa vào cái gì muốn xin từ hôn? Rõ ràng là
bọn họ không phải, lúc trước cùng chúng ta định hôn ước, nay bởi vì có nhân
duyên tốt hơn liền yêu cầu từ hôn, nào có chuyện dễ dàng như vậy? Là khi dễ Mạc
gia chúng ta, không xem ai ra gì sao?"
Lời này của Lâm thị vừa nói ra ngược
lại rất đúng ý mọi người trừ Lý thị, mọi người đều tán thành, trong lòng Vương
thị ngược lại cũng có được chút an ủi. Tuy rằng các con đều nói những lời này,
nhưng mà vài người con dâu của bà mặt khác không có tỏ vẻ gì, cũng chỉ có Đại tức phụ Lâm thị bất bình cho Mạc gia bọn họ, ngẫm lại thái
độ chính mình trước kia đối đãi với nhà bọn họ không tốt. Vương thị nhất thời
áy náy cũng là hối hận, đây hết thảy còn kịp, để giải quyết xong chuyện này,
chính mình muốn bồi thường bọn họ.
"Đúng, đại tẩu nói những lời này
rất có lý, sáng sớm ngày mai chúng ta liền đến nhà bọn họ, hỏi bọn họ rốt cuộc
muốn làm cái gì, cho dù muốn từ hôn thì cũng phải do bên nhà nữ chúng ta nhắc
tới. Bọn họ dựa vào cái gì khiến người ta nhắc tới sai lầm, tiểu muội nhà ta lại
không phải không ai thèm lấy, thế gian còn rất nhiều nam nhi tốt, chẳng lẽ
không gả cho Đồng gia hắn thì không thành?" Vốn đang giữ được chút bình
tĩnh nhưng lần này Mạc Thắng Thiên bị "Lời nói hùng hồn" của Lâm thị kích
thích, cũng phụ họa nói theo.
Lý thị khinh thường bĩu môi, khí đạo
u ám nói: "Mạc gia chúng ta tuy có người, nhưng người ta muốn từ hôn, sợ
là người ta cũng đã có cách đối phó rồi. Hơn nữa bây giờ người ta từ hôn, chúng
ta dựa vào cái gì tìm mà tìm tới cửa? "
"Im miệng, vợ nhà lão nhị, ngươi
không nói lời nào không ai bảo ngươi câm, chuyện này theo ngươi nói chẳng lẽ
vẫn là sai lầm từ nhà của chúng ta?" Mạc lão gia tử vừa nghe lời này của
Lý thị thì không bớt lo chút nào, tức giận vểnh râu. Còn Vương thị khi nghe
được lời nói của Lâm thị trong lòng vẫn
có đôi chút vui mừng, nhưng vẫn chưa tới một lát liền bị lời nói của Lý thị dập
tắt, vẻ mặt xanh mét nhìn chằm chằm Lý thị, như muốn ăn tươi nuốt sống Lý thị.
Mà mọi người trong Mạc giai cũng không khá hơn chút nào, nhìn chằm chằm những lời
nói ngu xuẩn của Lý thị.
Nghĩ đến dù tính tình có tốt tới đâu chỉ
sợ cũng bị những lời này của Lý thị làm cho bực mình, huống chi đây là tình
huống khiến toàn bộ người trong Mạc gia oán giận.
"Cha, đừng để ý người đàn bà ngu
ngốc này, chúng ta bây giờ nên nghĩ xem cần làm cái gì, hay ngày mai chúng ta
tới nhà họ yêu cầu bọn họ tiếp tục hôn ước, xong bên này chúng ta sẽ từ
hôn?" Mạc Thắng Văn thấy phụ nhân nhà mình nói như đổ thêm dầu vào lửa, liền
hận không thể đánh chết Lý thị. Trải qua gia pháp lần trước, Mạc Thắng Văn đã
từ từ không sợ Lý thị nữa, ngược lại còn đem Lý thị chỉnh cho thực thảm. Hiện
tại mặc kệ những việc này, trước tiên phải giải quyết chuyện của Tiểu muội rồi
mới giáo huấn lại người đàn bà ngu ngốc kia cũng không muộn.
Mạc lão gia tử vừa nghe lời này, trầm
ngâm hồi lâu mới nói: "Lão đại, ngươi nói xem nên làm như thế nào?"
Mạc Thắng Minh cau mày suy nghĩ trong
chốc lát, mới trầm giọng nói: "Cha, con cảm thấy chuyện này chúng ta chỉ
có một lựa chọn, chúng ta chỉ có thể tới nhà người ta đi từ hôn".
Hết chương 31.
3 nhận xét:
Chuyện "từ hôn " này có liên quan tới mụ Lý thị k nhi?......... ai cũng tâm trạng không tố chỉ có mụ là vui vẻ....
Chuyen nay co lien qua gi mu Ly thi khong day, chi co mu ta la khong lo cho em chong chut nao. Chuyen nay ma lien quan toi mu thi dua huu thu cho mu luon la duoc roi
Đông gia quá đán gì tiềm dc mối tốt hơn mà không nghỉ cho danh dự nhà gái, đúng phải đi từ hôn trước để lấy lại danh dự và tiềm mối tốt để gả
Đăng nhận xét