Chương 20 : Lửa giận
Edit : Dứa Dứa
Lý thị về nhà, thấy được đại tẩu nhà mẹ đẻ ngồi trong nhà chính nhà mình, biết ý đồ đến của đại tẩu, cũng không quanh co lòng vòng. Thêm mắm thêm muối nói Lâm thị không cho mặt mũi như thế nào, còn ghét bỏ chất nhi nàng là một ngốc tử. Úy thị nghe xong nổi trận lôi đình, tuyên bố nói không cần Mạc Dao Dao làm tức phụ nhi của nàng.
Chung quy chuyện này chính là Lý thị tự ý nói ra, vốn Úy thị cũng không quyết định muốn nhi tử ngốc cưới thê tử, nhưng Lý thị cùng mình nói vạn nhất trăm năm sau, ai tới chiếu cố nhi tử ngốc. Dựa vào đại nhi tử nhất định không được, chỉ có cho hắn cưới phòng thân, đến thời điểm người đã tới, chính mình lại nói mấy câu, tức phụ nhi cưới về cũng không dám ra cái yêu sách gì.
Vốn còn không biết kết hôn với nhà ai, ngược lại Lý thị nói đại tẩu nhà chồng nàng có ba nữ nhi. Nhị nữ nhi cùng tiểu nữ nhi còn quá nhỏ, chỉ có đại nữ nhi Mạc Dao Dao năm nay chín tuổi, thích hợp nhất, bây giờ đến định thân, đến thời điểm vừa nhấc kiệu hoa liền trực tiếp nâng vào cửa, thật tốt a.
Úy thị nghĩ cũng đúng, liền gật đầu đồng ý, hơn nữa cho Lý thị đi làm mai, sính lễ muốn nhiều hơn cũng không sao. Chỉ cần đến thời điểm, người gả tới là được rồi, vốn tưởng rất tốt, chỉ là không nghĩ đến kết quả này.
Lý thị lại khuyên, sau đó nói: "Đại tẩu đừng vội, đến thời điểm đó ta lại đi nói một chút".
Úy thị cau mày nhìn Lý thị, không xác định hỏi: "Thật sự? Vạn nhất đến lúc đó bọn họ vẫn không đồng ý thì làm sao?"
"Ai, ngươi lại không rõ, nhà đại tẩu Lâm thị không giàu có, bây giờ ngươi cho sính lễ nhiều một chút còn sợ nàng không đồng ý sao?"
"Tốt, cứ như vậy đi, ngươi đi trước nói đi".
Chuyện này liền do hai người bọn họ tự định xuống, đều không có hỏi qua nhà Mạc Thắng Minh sẽ đồng ý hay không? Cũng không ai hỏi qua Mạc Dao Dao có đáp ứng không?
Bởi vì chuyện này cả nhà Mạc Thắng Minh không biết, sự tình nháo lớn, bị Mạc lão gia tử cùng Vương thị biết việc này, khiến cho Lý thị chịu nhiều đau khổ, đây là nói sau tạm thời không đề cập tới.
Lại nói Mạc Thắng Minh sau khi trở về, nhìn đến cả nhà cảm xúc đều thập phần suy sụp, Dao Dao hốc mắt hồng hồng, Lâm thị cũng than thở. Hắn nhiều lần truy vấn, rốt cuộc Lâm thị nói ra tình hình thực tế, khiến Mạc Thắng Minh thiếu chút nữa đến nhà Lý thị đại náo, may mà cả nhà ngăn cản, bằng không hậu quả thật không chịu nổi.
Hôm sau, Mạc Thắng Minh cùng Lâm thị bởi vì chuyện ngày hôm qua vẫn chưa đi lên trấn trên, ngược lại chờ ở trong nhà, sợ Lý thị lại đến nói ra sự kiện kia. Bất quá cả đêm qua, Mạc Dao Dao cũng bị Tiêu Tiêu khai đạo cả đêm, hiện tại tâm tình tốt hơn rất nhiều, ít nhất không còn sầu mi khổ kiểm.
Buổi sáng Tiêu Tiêu cũng chạy đến ngọn núi kia hái Dương Mai trở về, nhân tiện cũng hái được chút sơn tra cho tam muội ăn vặt. Một buổi sáng Lý thị vẫn chưa tới đây, Mạc Thắng Minh cũng dần dần nhẹ nhàng thở ra, việc trong nhà đã làm xong, trong ruộng lúa cũng không có việc gì làm, toàn gia liền ở trong nhà xử lý Dương Mai hái về buổi sáng.
"Đại tẩu? Đại tẩu ở nhà sao?"
Lý thị lại tới nữa, Mạc Thắng Minh cùng Lâm thị liếc nhau, trong ánh mắt đều lộ ra một ý tứ. Chỉ là không biết nàng còn đến làm chi, rõ ràng hôm qua đã cự tuyệt nàng, chẳng lẽ còn chưa từ bỏ ý định?
Lý thị tự mình đi đến, nhìn đến một sân đầy người, sửng sốt một lúc lại giả dối nở nụ cười, mấy người Tiêu Tiêu xem bộ dáng muốn bao nhiêu ghê tởm liền có bấy nhiêu.
"Ai, Đại ca cũng ở nhà, ha ha, vậy thì thật tốt, đệ muội có việc tìm mấy người đây”. Ban đầu, Lý thị cho rằng Mạc Thắng Minh không ở nhà, nếu chỉ có Lâm thị vậy còn dễ nói chuyện. Hiện tại có hơn một Mạc Thắng Minh, xem ra sự tình khó khăn tính càng muốn đề cao. Nhíu mày, cuối cùng âm thầm cắn răng một cái, bất kể liền đi, dù sao sớm hay muộn hắn cũng biết đến, một người nói, hai người cũng là nói, chi bằng một lần nói xong.
"Chuyện gì?" Lâm thị thần sắc bất thiện nhìn Lý thị.
"Chúng ta vào phòng nói đi?" Lý thị ngượng ngùng cười nói.
Vào phòng, Lâm thị cùng Mạc Thắng Minh vẫn chưa đóng cửa lại, khiến cho Lý thị có chút không thoải mái. Bất quá vì được tiền, quản nó đóng hay không có liên quan đâu. Sau khi ngồi xuống cười hì hì nói: "Đại ca đại tẩu, ta đây đến là có việc vui, có người muốn cầu hôn Dao Dao nhà chúng ta".
Lâm thị cùng Mạc Thắng Minh liếc nhau, sau đó hỏi: "Là ai?"
"Đại tẩu ngươi biết là tiểu chất nhi nhà mẹ ta phải không?" Lý thị cười oán trách liếc mắt nhìn Lâm thị.
Lâm thị nghe được nàng còn dám lại đây nói chuyện này, lập tức xệ mặt xuống, mím môi, mặt đầy vẻ giận dữ. Trên mặt Mạc Thắng Minh cũng là cực kỳ khó coi, vốn tưởng rằng là người một nhà, chỉ là không nghĩ đến người nhà tính kế người nhà. Trong lòng Mạc Thắng Minh giờ phút này lạnh thấu, nghĩ đến vẫn là tính tình chính mình một mặt nhường nhịn khiến tức phụ nhi cùng hài tử nhà mình chịu nhiều đau khổ. Mạc Thắng Minh áy náy nhìn thoáng qua Lâm thị, quyết định kể từ giờ phút này chính mình muốn cường đại lên, bảo vệ tốt các nàng, không để các nàng lại bị thương tổn.
"Đệ muội, tiểu chất nhi ngươi là cái tình huống gì cần ta nói sao? Ngươi cho ta cùng phu quân là người chết không biết? Ta hôm nay sẽ nói cho ngươi biết, Dao Dao nhà chúng ta vô luận như thế nào cũng sẽ không gả vào Lý gia ngươi. Ngươi liền chặt đứt phần tâm tư kia đi". Mạc Thắng Minh chỉ cảm thấy khí huyết dâng lên, dù lại muốn cho một cái tát đập chết người này, cũng phải nhịn, đơn giản nàng là tức phụ nhi của nhị đệ, là mẫu thân chất nhi nhà mình.
Lý thị chưa từng có xem qua bộ dáng Mạc Thắng Minh nổi giận, hôm nay gặp được, trong lòng vẫn là có chút e ngại. Nhưng nghĩ đến, ngày xưa Mạc Thắng Minh thường nhường nhịn đối với bọn họ, lưng thẳng tắp, khinh thường nói: "Đại ca, ta gọi ngài một tiếng Đại ca là xem tại mặt mũi đương gia nhà ta, bằng không ngươi cái gì đều không phải. Huống hồ đại tẩu nhà mẹ ta coi trọng Dao Dao nhà ngươi, đó là đại phúc phận, các ngươi không cần rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt".
Gặp loại người này, Mạc Thắng Minh chỉ cảm thấy tức giận không có chỗ phát, chỉ có thể nổi giận đùng đùng, trừng lớn hai mắt nhìn Lý thị.
"Lý thị, lá gan ngươi không nhỏ, dám đem tôn nữ của ta gả cho đứa cháu ngốc nhà ngươi. Cho rằng hai chúng ta chết rồi sao?". Ngoài cửa chẳng biết Vương thị đứng từ lúc nào, đầy mặt âm trầm đang trừng Lý thị.
Vốn nghe nói Lý thị này đến nhà lão đại, nàng còn thật cao hứng, chung quy toàn người một nhà, vẫn là cùng sống hòa hòa khí khí. Chỉ không nghĩ đến, nàng lại đây, nghe được Lý thị nói lời kia, còn muốn đem cháu gái nàng Mạc Dao Dao gả cho một tên ngốc tử. Thật cho rằng nàng đã chết sao? Dù cháu gái kia không thương yêu nhiều, dầu gì cũng là cháu gái nàng. Nàng có thể đánh chửi, nhưng tuyệt đối không cho phép người khác giẫm đạp lên.
Lý thị nói chuyện này thế nhưng bị bà bà Vương thị biết, vốn trong lòng run lên. Xoay người đối mặt với Vương thị, trên mặt cười không được tự nhiên, "Bà bà, ngài đến khi nào?"
"Như thế nào? Ta không thể tới?" Vương thị thần sắc bất thiện nói.
Lý thị ngượng ngùng cười làm lành, "Sao có thể, ha ha, đây là trong nhà đại nhi tử ngài, ngài đương nhiên có thể tới, ha ha, là con dâu nói sai".
Vương thị trừng mắt liếc xéo nhìn nàng, sau đó sắc mặt bất thiện nói: "Ngươi vừa mới nói muốn đem Dao Dao gả đến nhà mẹ ngươi? Làm nàng dâu của tiểu chất nhi nhà mẹ đẻ ngươi?".
~\(^o^)/~\(^o^)/~\(^o^)/~
1 nhận xét:
mụ Lý thị lần này biết tay với bà bà Vương thị rồi, mụ này phải tìm cách chỉnh mụ cho đến chêt đi cho hết thói tham lam, ích kỉ.
Bà bà Vương thị này coi như vẫn còn chút tính người
Đăng nhận xét