Beta: Míp Choco
Hai chị em cười đùa cho đến khi A Hồng xuất
hiện mới ngừng hẳn, ngồi vào bàn ăn, tiểu bá vương nghiêm mặt, đôi đũa trên tay tranh giành gắp những món thức ăn mà Sắc Vi thích. Bữa ăn tối ngon lành bỗng chốc biến thành
cuộc chiến giành thức ăn của hai vị tiểu tổ tông trong nhà. Tuy rằng, tiểu bá
vương không muốn thể hiện ra mình rất vui vẻ, nhưng nhìn vào cảnh tượng trước
mắt những người giúp việc trong nhà đều nhận ra tình cảm thân thiết của hai chị em .
Ăn
cơm xong, Sắc Vi kéo Tiểu Liệt vào phòng mình, khóa trái cửa phòng lại , hai
chị em đứng ở bên trong mắt to mắt nhỏ chằm chằm nhìn nhau .
"Chị hai, rốt
cuộc chị muốn nói cái gì?" Cố Liệt hết kiên nhẫn trước, mở miệng hỏi, Sắc Vi
khoanh chân ngồi ở trên thảm lông, nhìn Cố Liệt nói:
"Tiểu Liệt, bây giờ chị muốn nói cho em biết một chuyện rất quan trọng."
Thực ra, Sắc Vi
còn rất phân vân không biết có nên nói chuyện này cho Tiểu Liệt biết hay không, nhưng chỉ còn một năm nữa gia đình của cậu họ sẽ đến đây. Trước khi bọn họ đến Sắc
Vi cần phải thay đổi những tính xấu của Tiểu Liệt, tránh cho dẫm phải vết xe đổ
của đời trước, nên mới quyết định nói chuyện với Tiểu Liệt .
Trước tiên phải
giúp Tiểu Liệt biết phân biệt đúng sai , tốt xấu đã , đời trước bởi vì người
làm chị như cô đây không quan tâm đến em trai nên mới xảy ra như vậy . Đời này
cô nhất định không để anh em Thẩm Văn San đạt được mục đích .
" Chuyện
gì vậy . " Cố Liệt nhíu mi , thuận thế cũng khoanh chân ngồi xuống thảm
lông
" Tiểu Liệt , em cảm thấy dì Trần như thế nào ? Em rất thích dì Trần sao ? " Sắc Vi chần chừ một lát , vẫn quyết định mở miệng hỏi .
" Dì Trần ? " Cố Liệt ngẩn người ra một chút , rồi vui vẻ nói
" Dì Trần rất tốt nha , dì hay mua quà cho chúng ta , toàn những thứ chúng ta rất thích
nha , em đương nhiên rất thích dì Trần . Chị hai chẳng lẽ chị không thích dì sao ? "
"Mẹ và dì Trần, Tiểu Liệt thích ai hơn?" Sắc
Vi nhíu mày, nói những chuyện này với một đứa bé quả nhiên thật rắc rối .
" Chị hai , mẹ là mẹ , dì Trần là dì Trần , sao lại có thể so sách với
nhau được " Cố Liệt trừng mắt nhìn , chị hai hôm nay thật là kỳ quái .
Sắc
Vi cắn chặt răng nói " Nếu như để cho em phải lựa chọn một
trong hai người , em sẽ chọn ai ? "
"Chị hai, chị thật kỳ lạ nha , em đương nhiên là muốn mẹ, dì Trần cũng không phải là mẹ em , sao em lại chọn dì được ? "
"Nếu dì Trần bắt nạt mẹ , em sẽ làm gì bây giờ ? "
"Dì Trần không phải là bạn tốt của mẹ sao ? Vì sao lại muốn bắt nạt mẹ
?"
"..."
Cố Sắc Vi thở dài , nếu cứ tiếp tục nói chuyện như vậy
ngay cả cô cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra chứ đừng nói Tiểu Liệt . Suy
nghĩ một chút , cô quyết định nói rõ ràng , chậm rãi mở miệng
" Tiểu Liệt,
chị không thích dì Trần . Không , phải nói là chị rất chán ghét dì Trần."
Tron mắt Cố Liệt lập tức nổi lên một dấu chấm hỏi thật to , Sắc Vi
lập tức nói ngay sau đó "Bởi vì dì ta là một người phụ nữ xấu , dì ta muốn giành ba với mẹ , muốn phá hư hôn nhân của ba với mẹ , em hiểu chưa ?"
Cố Liệt ánh mắt trợn to , thốt ra , "Hồ ly tinh? Dì Trần chính là hồ ly tinh ở trên ti vi ?"
Sắc Vi đầu đầy sọc đen , gật đầu thật
mạnh "Đúng vậy , cho nên chúng ta không thể để cho dì ta phá hư
gia đình của chúng ta , chúng ta phải bảo vệ ba mẹ . Tiểu Liệt biết không ? Dì ta tặng
quà cho chúng ta đều là cố ý , nếu có một ngày nào đó ba mẹ ly hôn , dì ta nhất
định sẽ gả cho ba , sẽ biến thành mẹ kế ác độc giống như ở trong truyện . Mà
mẹ sẽ rất thương tâm, mỗi ngày đều khóc , sau đó sinh bệnh rất nặng , cuối
cùng sẽ chết . Mà ba nếu cùng mẹ kế kết hôn, về sau còn có thể sinh đứa nhỏ
, sau đó bọn họ cùng chúng ta tranh ba , Tiểu Liệt , đến lúc đó chúng ta sẽ
trở thành những đứa trẻ không có ba mẹ ."
Nói những lời này ra , đáy lòng
Sắc Vi cũng không tự chủ dâng lên vài phần bi thương đau đớn, cô không tự chủ
được đưa tay lên ôm lấy bụng , nếu đứa nhỏ của mình không có mất đi , được sinh
ra trên cõi đời này , liệu có khỏe mạnh lớn lên không ?
Cố Liệt cũng bị lời nói
của Sắc Vi dọa , sắc mặt trắng bệch, kích động luống cuống ôm lấy Sắc Vi
"Chị hai , Tiểu Liệt không muốn mất đi ba mẹ , em không cần người khác tới
tranh ba mẹ. Chị hai , chúng ta đi nói cho ba, về sau không bao giờ cho dì Trần đến nhà chúng ta nữa ."
Cố Liệt ngây thơ nói ra những lời này làm giảm
bớt nội tâm bi thống của Sắc Vi , cô trấn an vỗ vỗ lưng , ôn hòa
nói " Tiểu Liệt, đừng sợ, nghe chị hai nói . Tiểu Liệt, chúng ta
đã không còn bé nữa , chúng ta sẽ bảo vệ ba mẹ , bảo vệ gia
đình của chúng ta . "
"Nhưng mà , chúng ta còn đang đi học , chị hai, chúng ta có thể làm cái gì ?" Cố Liệt tuổi tuy nhỏ , nhưng trời sinh thông
minh , nghe thấy chị hai nói liền hiểu ra điểm mấu chốt . Sắc Vi cười nhẹ , trong
mắt hiện lên giảo hoạt , chính là chờ em trai nói ra những lời này.
"Tiểu Liệt
, chính là bởi vì chúng ta còn nhỏ , còn trẻ , cho nên chúng ta có nhiều thời
gian để học tập . Càng nhiều thời gian để cố gắng làm cho chính mình trở nên cường
đại, mà ba mẹ lại theo chúng ta lớn lên sẽ chậm rãi già đi , chờ chúng ta sau khi
lớn lên, bọn họ liền già đi , đến lúc đó ba mẹ càng cần chúng ta bảo vệ . Mà hiện tại chúng ta cần phải làm là thứ nhất, chính là học tập thật tốt , thứ hai chính
là bảo vệ thân thể . Dì Trần hiện tại còn không biết chị đã phát hiện bí mật
của dì ta , cho nên vẫn như cũ đối tốt với chúng ta , chúng ta liền giả vờ như
không biết gì . Nhưng chúng ta cần phải cố gắng rất nhiều . Tiểu Liệt , chú Nam chính là một người biết thái cực quyền rất lợi hại , chính là võ thuật ,
em có muốn hay không vụng trộm cùng chú Nam học tập ?"
"Nếu ba biết thì phải làm sao bây giờ ?" Cố Liệt vừa nghe nhất thời mở to
hai mắt , nhưng lập tức nghĩ đến người ba nghiêm khắc , không khỏi phiền não .
" Nếu Tiểu Liệt cuối kỳ thành tích đạt tới chín mươi điểm , ba sẽ không
có lý do phản đối , không phải sao ? Đến lúc đó chúng ta liền quang minh chính
đại nói cho ba biết . Chị nghĩ ba thấy Tiểu Liệt của chúng ta tốt như
vậy , nhất định sẽ không tức giận ."
"Đúng vậy , em như thế nào không
nghĩ tới ." Cố Liệt ánh mắt nhất thời sáng, sốt ruột cầm lấy tay Sắc Vi
nói " Chị hai , chúng ta khi nào thì đi tìm chú Nam ?" Tiểu Liệt
tuy rằng không rõ thái cực quyền là loại võ thuật gì , nhưng là nghe chị hai nói
như vậy , nhất định rất lợi hại .
Sắc Vi không nói gì , chính là ánh mắt đột
nhiên lạnh xuống dưới "Tiểu Liệt thật sự muốn học ?"
" Đúng vậy chị hai , em muốn học ." Nhìn chị hai như vậy làm cho Cố Liệt có chút sợ hãi,
nhưng nghĩ đến ba mẹ , cậu vẫn dũng cảm gật gật đầu.
Sắc Vi đáy lòng dâng
lên vài phần tán thưởng "Nhưng Tiểu Liệt phải đáp ứng chị hai vài yêu cầu
. Thứ nhất chúng ta tạm thời làm như không biết ý xấu của dì Trần, trước đây
như thế nào về sau vẫn như vậy . Thứ hai không được nói cho bất kì ai biết
chúng ta theo chú Nam học võ thuật , kể cả bạn học lẫn người giúp việc . Thứ
ba chuyện hôm nay chúng ta nói chuyện với nhau phải giữ bí mật , ngay cả cha mẹ
cũng không được tiết lộ . Tiểu Liệt , em có thể làm được không ? "
Cố Liệt
vẻ mặt mịt mờ , không thể hiểu " Tại sao lại không thể cho cha mẹ biết ?
"
" Tất cả đều là bí mật . Tiểu Liệt thử nghĩ xem, chờ Tiểu Liệt mười tám tuổi đột nhiên nói cho ba mẹ biết em có
võ công rất lợi hại, thành tích học tập mỗi lần đều rất tuyệt , ba mẹ có hay
không sẽ rất kinh hỉ ?" Sắc Vi nhẫn nại giải thích .
" Có lẽ
là như vậy ." Tiểu bá vương cái hiểu cái không, nhưng cậu lại nhớ kỹ ba chữ "Mười tám tuổi " này , cho nên cậu nhóc này sau khi tới mười
tám tuổi mới đột nhiên hiển lộ một thân hảo công phu , làm cho mọi người mở rộng
tầm mắt , hóa ra điều này mới là phúc hắc .
Sắc Vi vừa lòng sờ sờ đầu tiểu
bá vương "Tốt lắm , bây giờ cũng không còn sớm , Tiểu Liệt bắt đầu từ ngày mai , chúng ta cùng nhau nỗ lực , chị hai tin tưởng Tiểu Liệt nhất định là
tuyệt nhất . "
Cố Liệt nhìn vẻ mặt ôn nhu của chị hai, trong lòng ấm áp ,
trịnh trọng gật gật đầu "Chị hai, chuyện này là bí mật của chúng ta , Tiểu
Liệt nhất định sẽ không làm cho chị thất vọng ."
Nói xong đứng lên
"Chị hai , Tiểu Liệt đi ôn tập bài học , thi cuối kỳ sắp đến em nhất định sẽ
làm bài thật tốt , đến lúc đó chị hai đưa em đến chỗ chú Nam học võ thuật .
" Nói xong mở cửa phòng , chạy nhanh trở về phòng mình .
Nhìn cửa phòng rộng
mở Sắc Vi nửa ngày mới hoàn hồn đứng dậy đóng cửa , xoay người ngồi vào máy
tính trên bàn học . Cô không nghĩ tới Tiểu Liệt lúc còn nhỏ tâm trí so với
thiếu niên cùng tuổi thành thục hơn nhiều , có chủ kiến của chính mình . Trong
trí nhớ của bản thân Tiểu Liệt luôn thích cùng chính mình đối nghịch , luôn
ghen tỵ với Diệp Tiểu Bảo nhà bên cạnh , không thích học tập , thích chơi trò
chơi. Sau khi anh em Thẩm gia đến đây , bé liền mỗi ngày đi theo Thẩm Văn
Kiệt chơi đùa, suốt ngày ham chơi không đi quán nét ngồi thì cũng đi trượt
băng , la cà quán bar , nhà hàng . Rõ ràng trong nhà cái gì cũng không thiếu ,
nhưng bé không chịu ở trong nhà suốt ngày ở bên ngoài , dần dần càng ngày càng
phản nghịch , tính tình càng ngày càng tệ , cấp hai liền nhận được điện thoại của thầy giáo nói bé ở trường học đánh vỡ đầu bạn học , trốn ở toilet hút thuốc , leo
tường trốn học , gây chuyện thị phi ...
Sắc Vi cả người cảm thấy vô lực . đời
trước khi em trai thay đổi cô đã ở đâu ? Đang làm gì ? Bản thân ngu ngốc bị người
khác kéo mũi dắt đi , cô có thể trách ai được cơ chứ . Khóe miệng nở nụ cười
chua sót , đời trước cô sống thật sự quá thất bại , kết cuộc phải nhận lấy
vận mệnh bi thảm , đúng là gieo gió gặt bão mà .
Lau mặt xong, cố gắng áp chế cảm xúc
của bản thân , Sắc Vi mở máy tính lên , một lát sau trên màn hình máy tính xuất
hiện những hình ảnh quen thuộc ở phòng khách và phòng ngủ của cha mẹ . Lúc này
phòng khách không có người , nhìn xuống đồng hồ 20 : 50 cha mẹ giờ này đang đi dự tiệc , tối nay có lẽ đến đêm khuya mới trở về . Thành công kéo Tiểu Liệt lại gần
là một hiện tượng tốt , phải làm cho Tiểu Liệt ở trong lòng cảm thấy chị hai chính là người thân thiết nhất , để tránh cho về sau khi anh em Thẩm
Văn San đến đây làm hư Tiểu Liệt .
Hừ , lúc này đây cô muốn làm cho bọn họ
ngay cả cơ hội xuất thủ đều không có . Cũng không cần sợ Tiểu Liệt đối với Trần
Lỵ Hoa chán ghét , cô muốn mượn tay Tiểu Liệt kích thích Trần Lỵ Hoa , chó nếu
như đấy đến đường cùng chắc chắn sẽ cắn càn . Trần Lỵ Hoa nếu không thể khống
chế được nhất định sẽ có hành động , nếu dì ta có hành động thì cô có thể bắt
được nhược điểm , mà nếu không có nhược điểm cô cũng không ngại giúp dì ta chế
tạo một chút nhược điểm . Tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của cô , cô nhất định không để sai lầm lặp lại .Cầm điện thoại nội bộ lên , cô gọi
xuống dưới lầu
Đô ~~~ Đô ~~~
Điện thoại vang lên hai tiếng liền có người nghe ,
là A Hồng nhận máy
" A Hồng , mang giúp tôi một ly sữa ấm lên phòng .
"
Sắc Vi nói xong , mở hộp đựng trang sức ra , lấy từ bên trong ra một chiếc
đồng hồ nữ Diamond D cùng với dây đeo tay bằng vàng rồi tùy ý để ở trên bàn ,
sau đó tắt điện thoại . Chị đã tham tiền , bản tiểu thư liền giúp chị một
chút , chỉ sợ chị không động tâm mà thôi .
Hết chương 7 ^^
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét