>

16 thg 6, 2015

Địa chủ nông thôn - Chương 39

Thông báo nhỏ: Do editor nhà ta đang bận nhiều nhưng Địa chủ nông thôn khá dài (sau chương 50 là hơn 20 trang word) cho nên từ chương 39 sẽ chậm dần và chuyển sang edit Nông gia nữ. Lịch post Nông gia nữ sẽ có ngay sau khi Tiểu Hạ bắt đầu beta nhé.

Chương 39: Phụ tử trò chuyện


Edit: Tiểu màn thầu
Beta: Thiên Hạ

Ngay tại lúc mà Mạt Thắng Minh định để cho bọn nhỏ ở nhà, Tiêu Tiêu đã nói một câu để cho hắn cảm thấy phấn chấn lên. Vốn là Tiêu Tiêu thấy cha nàng không nghe thấy lúc nàng trả lời, trong mắt toát ra sự mệt mỏi cùng sầu não, làm cho trong lòng Tiêu Tiêu cảm thấy đau xót, rồi mới lên tiếng nói: “Được, chúng con đi là được.”

“Tốt, hài tử ngoan, đi, cả nhà chúng ta đều đi.” Mạt Thắng Minh kích động đến nỗi nói năng có chút lộn xộn.


Lâm thị âm thầm lau nước mắt nơi khóe mắt một cái, mỉm cười nhìn tướng công kích động cùng với mấy hài tử nhu thuận, trong nội tâm cũng cảm thấy thỏa mãn.


Chơi đùa trong chốc lát, Tiêu Tiêu mới vội vàng nói: “Ui, Sao lại quên cái này.”


“Làm sao vậy?” Mọi người khó hiểu, vừa rồi vẫn tốt mà, thoáng cái đã xảy ra chuyện gì rồi?


Có lẽ là mình quá ngạc nhiên kinh động đến mọi người rồi, Tiêu Tiêu thẹn thùng nói: “Một lát nữa chúng ta đi lên phòng trên ăn cơm, nhưng quả đào làm sao bây giờ?”


Mọi người bỗng nhiên hiểu ra nở nụ cười, Lâm thị đưa tay sờ đầu Tiêu Tiêu, nói: “Tiêu Tiêu, trước chúng ta đem những quả này để trong nhà, chờ sau khi chúng ta trở về suy nghĩ xem làm tiếp như thế nào là được rồi.”



Tiêu Tiêu nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ nghĩ nghĩ, rồi vui vẻ không nói gì nữa, gật đầu bỏ chạy đi chuyển quả đào trong giỏ trúc.



Vì để cho quả đào duy trì vẻ tươi mới, Tiêu Tiêu cố ý vẩy chút nước lên mặt ngoài của chúng, lúc này mới dùng lá cây đậy lại, mấy người Lâm thị cũng làm theo hữu mô hữu dạng(có hình có dáng, ra dáng), sau đó Mạt Thắng Minh phát hiện bên trong giỏ trúc còn có một loại lá cây khác, hơn nữa lá cây này còn tùy ý có thể thấy được ở bên cạnh sông.



Trong lòng có chút nghi hoặc, vì thế tìm Lâm thị hỏi: “Mẹ bọn nhỏ à, nàng biết bọn nhỏ hái cây cỏ dại này về làm gì không?”


Thấy lòng hiếu kỳ của trượng phu nặng như vậy, Lâm thị tức giận nói: “Chàng quản bọn nhỏ hái cái này về làm gì, chàng chỉ cần biết rằng Tiêu Tiêu có cách dùng của nó là được rồi, hỏi nhiều như vậy làm gì?” Nói xong vẫn không quên liếc xéo Mạt Thắng Minh một cái.


Không có được đáp án muốn có, Mạt Thắng Minh hậm hực sờ ót, ngu ngơ nở nụ cười, nhìn thấy bộ dáng kia Lâm thị hận không thể đạp cho ông hai phát, tuy nhiên đang ở trước mặt hài tử, Lâm thị vẫn nhịn được, nhưng mà trong đầu vẫn đang suy nghĩ, đợi buổi tối trở về thu thập chàng sau.


Mấy huynh muội cũng không chú ý cha mẹ đang có động tác lạ gì, vẫn liên tục rửa sạch đào bọn họ hái về, loay hoay rất lâu rốt cục cũng làm xong thỏa mãn cười cười rồi đi ra.


Phải đi phòng trên ăn cơm, cái này không thể nghi ngờ gì chính là đại sự, cho nên người một nhà nhao nhao thay đổi quần áo sạch sẽ một lần nữa, lúc này mới đi về hướng phòng trên.


Thời điểm bọn họ đến vẫn chưa có người nào, Mạt lão gia tử thấy một nhà con trai lớn đến, vội vàng để cho bọn họ vào nhà, Mạt Thắng Minh thấy Vương thị không có ở trong phòng liền hỏi: “Cha, nương đâu rồi? Sao lại không ở trong phòng?”


Mạt lão gia tử thấy nhi tử quan tâm cha mẹ, vui vẻ cười ha ha nói: “Nương ngươi đang ở phòng bếp, nói là chuẩn bị cơm tối đấy.”


Lâm thị nghe thấy bà bà ở phòng bếp, trong lòng có chút khiếp sợ, nhưng khiếp sợ qua đi liền bình thường trở lại. Hiện tại phòng trên cũng chỉ có bà bà và tiểu cô, bình thường phòng trên không nghi ngờ gì đồ ăn đều do tiểu cô làm, nhưng mà hôm nay bốn phòng tụ lại, tiểu cô khẳng định là bận không kịp trở tay, bà bà đương nhiên sẽ đi hỗ trợ. Bọn hắn đã quyết định nối lại tình xưa với phòng trên, đương nhiên cũng muốn đi giúp đỡ, suy xét đên đây, Lâm thị thừa dịp nói: “Cha, nương đang bận rộn trong phòng bếp, chúng ta đến cũng không thể ăn chực nằm chờ ngồi không để cho bà bà nấu cơm được, hay là ta đi phòng đếp hỗ trợ, ngài cùng đương gia cứ nói chuyện phiếm ah.”


Lâm thị biết đạo lý như thế làm cho trong lòng Mạt lão gia tử cảm thấy thỏa đáng vô cùng, lòng tràn đầy vui mừng nói: “Đi di, bà bà ngươi tuổi cũng lớn rồi, có con dâu hiểu chuyện như ngươi giúp đỡ, cũng là may mắn, ngươi mau đi ah.”



“Ai, con dâu đi đây ạ.” Lâm thị nói một tiếng liền đi về hướng nhà bếp.


Sau khi Lâm thị rời đi, bọn Tiêu Tiêu ào ào tiến lên hành lễ với Mạt lão gia tử, Mạt lão gia tử nhìn thấy một đám cháu, trong lòng cũng cực kỳ cao hứng, cho nên cũng không trưng cái bộ mặt bề trên như thường ngày, ngược lại cười ha ha nói “Tốt” rồi để cho bọn hắn đi qua một bên chơi đùa.


Trong phòng bếp Vương thị cảm giác thấy có người đi vào, cau mày nhìn về hướng của phòng bếp, thấy người tới là Lâm thị liền buông lỏng ra nhíu lông mày lại, chỉ nghi ngờ hỏi: “Ngươi làm sao vào được?” Có thể là cảm thấy ngữ khí có chút không tốt, liền nói thêm một câu “Trong phòng này oi bức như vậy, ngươi vẫn đi ra ngoài chờ thì tốt hơn?”


Lâm thị không để ý cười cười, giải thích: “Nương, không có việc gì, ta tới hỗ trợ đấy, tối nay nhiều người dùng cơm như vậy, ngài cùng tiểu cô khẳng định là bận rộn, dù sao ta cũng nhàn rỗi, vừa vặn tới hỗ trợ không phải sao?”


Vương thị nghe xong cũng không ngăn cản nữa, mà chỉ vào một đống đồ ăn chưa rửa bên cạnh để cho bà đi rửa. Lâm thị nhìn đống đồ ăn kia, cái gì cũng không nói, trực tiếp xắn tay áo múc nước vào trong chậu bắt đầu rửa. 


Vương thị thấy nàng đối mặt với đống đồ ăn như vậy cũng không có tỏ vẻ gì là không kiên nhẫn và bất mãn, trong lòng liền âm thầm gật đầu, sợ là tương lai bọn họ già rồi, cũng chỉ có vợ chồng lão Đại sẽ thành tâm đối đãi với bọn họ thôi, nhà lão Nhị hiển nhiên là không thể nhờ vả được gì rồi, lão Tam cùng lão Tứ mặc dù tốt đấy, hiện tại con dâu cũng coi như là chịu khó, nhưng không biết tương lai sẽ là dạng gì nữa.


Bên kia Lâm thị liên tục rửa đồ ăn rồi bắt tay vào làm món ăn, cũng không có chứng kiến vẻ mặt Vương thị đang suy nghĩ sâu xa. Mặc dù nếu nàng biết rõ suy nghĩ trong lòng của Vương thị, cũng sẽ không quá để ý, việc nàng chiếu cố cha nương, vốn là trách nhiệm của nhi tử cùng con dâu, làm sao lại phải nghĩ nhiều chứ.


Vương thị cùng với Lâm thị trong phòng bếp vừa làm vừa nói chuyện, nơi đến hăng say hết nửa ngày, Mạt Tiểu Cúc bên cạnh thi thoảng cũng phát biểu một ít quan điểm của mình về gì đó, ngược lại Mạt lão gia tử bên kia không có đám bọn họ nên cũng thư thái. Dù sao đám đàn ông nói chuyện cũng không phải chuyện nhà gì đó.


Ngay sau khi Lâm thị rời khỏi nhà trên, trong lòng Mạt lão gia tử đối với con dâu Lâm thị này rất hài lòng. Nhưng nhìn đến hai huynh đệ bọn họ chiếu cố một đám muội muội liền quay sang hỏi Mạt Thắng Minh: “Ngươi định không để cho Tiểu Thiên cùng Tiểu Phong bọn hắn đi học đường sao?”


Mạt Thắng Minh trước kia có quyết định qua việc này, mạc dù bây giờ vẫn là giai đoạn cố gắng, cho nên đối với vấn đề Mạt lão gia tử hỏi vẫn có thể trả lời.



“Chuyện này ta cùng mẹ hài tử có thương lượng qua, chuẩn bị để cho cả hai đều đi học đường, mặc dù không trông mong hai người có thể lên làm quan, có thể nhận thức chữ là tốt rồi.”



Mạt lão gia tử cũng gật đầu đồng ý, chợt nghĩ đến một vấn đề, liền cau mày hỏi: “Các ngươi đã định đưa cả hai đi học đường, cần bao nhiêu bạc các ngươi biết không, các ngươi có nhiều như vậy sao?”


Nhắc tới chuyện này hai hàng lông mày của Mạt Thắng Minh cũng nhíu chặt, tuy nhiên nghĩ một lát lại buông lỏng ra, cười với Mạt lão gia tử nói: “Hiện tại trong nhà cũng tích lũy được ít bạc, cung cấp cho hai người bọn họ đến học đường chắc là vẫn được, nhưng trong nhà định để cho hai huynh đệ bọn hắn lên thị trấn học, cho nên ta cùng mẹ hài tử bọn hắn vẫn còn đang cố gắng kiếm bạc.”



Mạt lão gia tử thấy nhà lão Đại cố gắng như vậy, gật đầu cười, đồng ý nói: “Nếu là bạc không đủ, ngươi có thể lấy của ta, mặc dù không có nhiều, nhưng cũng có thể đưa cho ngươi mấy lượng đấy.”


Mạt Thắng Minh nghe xong lời này của Mạt lõa gia tử liền trực tiếp cự tuyệt: “Cha, cái này người yên tâm, chúng ta bây giờ bán mỳ lạnh trên thị trấn, mặc dù có chút mệt, nhưng cũng có thể kiếm lời được mấy đồng.”


“Ah? Mỳ lạnh là cái gì?” Mạt lão gia tử nghe xong nghĩ chắc đây là đồ vật mà hắn chưa từng nếm qua, nên hào hứng hỏi.


Không đợi Mạt Thắng Minh trả lời, ngoài cửa liền truyền đến tiếng nói của Lý thị: “Các ngươi những đứa… ranh con này, làm sao chơi đùa như vậy, làm ô uế y phục của ta, muốn chết ah?”


Hết chương 39.

5 nhận xét:

Bích Vân nói...

trời lại là mụ Lý thị nữa.mũ đáng ghét này........... NV phản diện lúc nào cũng phá hư bầu không khí............

Unknown nói...

Tuy đáng ghét nhưng không có thì không hay.Nói vậy chứ thích coi tới lúc cực phẩm bị quả báo lắm.Nhưng chắc lâu lắm huhu

Unknown nói...

Vương thị biết mấy con dâu nhỏ không chông mong nhờ cậy dc gì mà còn soi mối đại phong hoài. Mai mốt sẽ biết ai là người tốt người xấu. Ích nhất cha mẹ chồng Lâm thị còn hiểu đạo lý không có quá mắc đi lý trí khi thương đứa con này ghét bỏ đứa kia...
Mới vào Havucu có rất nhiều sự theo đổi mới thật tốt, chữ cũng to dễ đọc trang trí cũng ra hình ra vẽ đẹp thật nhe..các nàng cố lên ta ủng hộ hết mình...

Unknown nói...

Cảm ơn nàng! Mong được ủng hộ nhiều hơn hì hì

Nặc danh nói...

Cảm ơn bạn nhiều đã edit truyện. Mà nàng đi đâu rùi. truyện này tên convert là gi vậy nàng? Cố lên nàng nhé