Chương 6 Nhị thẩm khiêu khích
Edit: Míp
Beta : Thiên Hạ
Lý thị ở nhà này không làm bất kỳ một chuyện gì, ngay cả nấu cơm cũng không làm, bởi vì Vương thị thương yêu nhị nhi tử cùng tôn tử, cho nên bữa cơm
cũng tùy ý bọn họ. Lời nói của Lâm thị đã chọc đúng điểm yếu nên khiến Lý thị vô cùng bực tức, nàng không sợ vị đại tẩu Lâm thị này, cùng Lâm thị cãi nhau đã làm cho bà bà Vương thị càng thêm chán ghét Lâm thị. Lúc này, công công Mạc Đại Nguyên quát: "Ồn ào cái gì? Còn ngại chưa đủ loạn đúng không? Lão nhị, quản tốt phu nhân của ngươi, là đương gia phải cho ra bộ dáng là đương gia."
Nhị thúc của Tiêu Tiêu là Mạc Thắng Văn trước mặt mọi người tuy cường hãn, nhưng khi nhìn đến Mạc lão gia tử hắn liền sợ, có lẽ bởi vì lão gia quá nghiêm túc, nghe lão gia lên tiếng liền vội vàng gật đầu.
Mạc Đại Nguyên thấy lão nhị ngoan ngoãn nghe lời, cơn tức giận trong lòng giảm bớt đi, nghĩ nghĩ, ho một tiếng chậm rãi nói: "Khụ, hôm nay tìm các người đến đây, là có chuyện quan trọng , nhị muội các ngươi Niên Linh sắp được gả đi, chúng ta bàn bạc một chút về đồ cưới mặc dù còn đang tuyển người. Các ngươi là ca ca tẩu tẩu thì cũng nên giúp một tay, các ngươi thấy sao?”
Lý thị vừa nghe Mạc lão gia nói chuyện này, ánh mắt chuyển chuyển, vội vàng cười nói: "Công công, theo lý thuyết chúng con là nhị ca nhị tẩu đúng là nên giúp , nhưng trên chúng con còn có đại ca và đại tẩu nên chúng con không thể không hỏi qua ý kiến của đại ca và đại tẩu mà làm trước được, hiện tại đại ca không có ở đây, đại tẩu cảm thấy nên làm như thế nào đây?"
Nói xong, ánh mắt nhìn Lâm thị đầy ý khiêu khích, mắt Lâm thị ánh lên vẻ tức giận, ngẫm lại đây là chính phòng, nếu bây giờ cùng Lý thị tranh cãi thì đắc tội không chỉ với công công bà bà , liền nhịn xuống cơn giận này, cắn răng nói: "Công công, theo lý thuyết là chúng con nên làm trước, nhưng là bây giờ tướng công còn chưa trở về, con đây phận nữ nhi thế nào có thể thay tướng công làm chủ, ngươi xem điều này đúng không?"
Vương thị lúc trước thấy Lâm thị khiến Mạc Thắng Minh một mình đi trấn trên, trong lòng đã có nộ khí, tuy rằng nàng rất thương yêu nhị nhi tử, nhưng không có nghĩa là trưởng tử không có phân lượng nào trong lòng nàng. Chẳng qua cái phân lượng này quá thấp mà thôi, rồi sau đó lại thấy Lâm thị cùng Lý thị cãi nhau, trong lòng lửa giận cũng bùng phát. Ngẫm lại chính mình là bà bà của các nàng, làm sao có thể cùng các nàng chấp nhặt, cũng liền chế trụ trong lòng hỏa khí không nói, nhưng là trong lòng vẫn tương đối chán ghét Lâm thị, Hiện tại lại nghe Lâm thị mọi chuyện lấy nhi tử làm đầu, trong lòng hỏa khí liền tiêu tán , nhìn về phía Lâm thị ánh mắt cũng không còn như chứa dao găm.
Cổ đại, nữ tử lấy tam tòng tứ đức làm đầu, nhất định phải tuân theo, bằng không sẽ bị mọi người lăng mạ. Cho nên trên cơ bản nữ tử ở thời đại này phải cực kỳ chú trọng , không dám có một tia buông lỏng.
Lâm thị nói xong, Mạc lão gia tử cùng Vương thị đưa mắt nhìn nhau, Mạc lão gia tử trầm tư gật gật đầu, sau đó lại đem ánh mắt nhìn về phía lão nhị, nhị nhi tử này thật đúng là do chính Vương thị làm hư, hiện tại liên quan đến tôn tử Mạc Vân Lâm cũng chậm rãi chưa có việc làm. Nghĩ nghĩ mới nói: "Lão nhị, ngươi thấy thế nào?"
Mạc Thắng Văn ở nhà là một thê nô, không phải nói hắn yêu Lý thị, mà là Lý thị so với hắn rất mạnh mẽ, nàng là người mà hắn sợ sau Mạc lão gia tử.
Nghe lão gia hỏi, ánh mắt lập tức hướng Lý thị hỏi ý kiến.
Thấy một màn như vậy, Mạc lão gia nhăn mặt, tức giận: " Ta hỏi ngươi, ngươi nhìn về phía phu nhân ngươi làm gì? Chuyện trong nhà đều do các lão gia quyết định, ngươi mọi chuyện đều nghe theo nàng, muốn để nàng vô pháp vô thiên ?"
Thấy Mạc lão gia tức giận, Mạc Thắng Văn trong lòng run rẩy , miệng liền khép lại, nửa ngày cũng không phun ra một chữ nào, lão gia tử đối với biểu hiện của hẳn cực kỳ thất vọng, không thèm hắn nữa, đưa ánh mắt nhìn tam nhi tử Mạc Thắng Võ cùng Tứ nhi tử Mạc Thắng Thiên, nói thẳng: "Còn các người? Các ngươi sẽ không cùng lão nhị một dạng đi? Mọi chuyện đều phải nghe theo phu nhân của mình? !"
Hai huynh đệ liếc nhau, lão tam Mạc Thắng Võ không để ý Lưu thị lôi kéo, kiên định nói: "Cha, việc này ta tự nhiên có thể làm được chủ, tiểu muội nếu là xuất giá, ta đây làm ca ca nhất định là sẽ giúp, bất quá đến khi đó ta sẽ xem tình huống quyết định."
Mạc Thắng Thiên thấy đã có tam ca ca chống đỡ, cũng không hẳn có chuyện gì, nhưng lúc này không thể không phụ họa, bởi vì Mạc lão gia đã đem ánh mắt chuyển về phía hắn, nghĩ nghĩ, nói: "Cha, ta không có ý kiến gì, cũng giống ý của tam ca, tiền đồ cưới ta sẽ góp một phần, nhưng là bao nhiêu thì vẫn phải xem tình huống mà xét."
"Hảo, hai người các ngươi cũng đã quyết định , vậy theo ý của đại ca và nhị ca các ngươi, Đại ca các ngươi lại không có ở đây, đại tẩu thì không thể làm chủ thay, hiện tại lão nhị ngươi đưa ra ý kiến đi ? Nếu ngươi để phu nhân ngươi làm chủ thì hãy để nàng nói đi."
Lý thị nghe được Mạc lão gia tử cho nàng nói chuyện, sự khẩn trương trong lòng nãy giờ cũng không khỏi buông lỏng xuống, nếu để Mạc Thắng Văn ngu ngốc này nói thế nào cũng mất mấy lượng bạc, đó không phải là đào thịt của ta sao, may mắn bây giờ là công công khiến ta nói chuyện.
Lý thị bây giờ còn đang nghĩ nên nói như thế nào cho tốt, thì tâm tình Vương thị cũng không tốt hơn là mấy. Bởi vì nàng yêu thương lão nhị nhất, thế nhưng hắn lại nghe theo người đàn bà chanh chua kia. Nghĩ đến bản thân có bốn nhi tử, cũng đều nghe theo thê tử, ngẫm lại không khỏi làm trong lòng cực kỳ đau đớn. Lúc này ánh mắt nhìn về phía Lý thị còn sắc bén hơn ánh mắt nhìn Lâm thị khi nãy, ánh mắt chứa dầy dao găm trực tiếp hướng Lý thị nói : "Lão nhị gia, ngươi có ý kiến tốt nào chưa? Có cần hay không lão bà bà ta bưng cho ngươi ly trà để ngươi chậm rãi mà nghĩ ?"
Lý thị một run run, thấy Vương thị nhìn mình với ánh mắt không tốt, bên trong mang theo chút hận ý cùng chán ghét, ý thức được chính mình tựa hồ đã khến lão thái bà này chán ghét , liền vội vàng bồi tội đạo: "Bà bà đây là có ý gì, đây không phải là làm khó ta sao, con là đang nghĩ xem nên cho muội muội bao nhiêu để làm của hồi môn trong lúc suy nghĩ có chút nhập thần , cho nên thời gian suy nghĩ hơi lâu, con tính là cho muội muội hai lượng bạc làm của hồi môn. Ngài cũng biết, Vân Lâm nhà con còn phải đến trường nộp học phí, một năm còn không biết học phí nhiều đến bao nhiêu. Chỉ là nhà con ra hai lượng bạc, không biết đại ca đại tẩu gia có thể ra bao nhiêu?"
Đáy mắt chứa đầy phẫn hận cùng đầy ý khiêu khích chờ đợi nhìn Lâm thị. Lâm thị lần nữa bị Lý thị khiêu khích thiếu chút nữa liền phát hỏa, may mà ngầm bị Tiêu Tiêu giữ chặt, không để nàng nổi giận, bằng không không đợi người khác nói mình thất lễ, thì công công bà bà cũng không có khả năng sẽ bỏ qua nhà mình. Nghĩ đến đây trong lòng Lâm thị không khỏi ngầm bực Lý thị âm ngoan. Ánh mắt nhìn về phía Lý thị tựa hồ như là có dao găm, nếu như có thể nhìn thấy, lúc này có thể là thấy Lâm thị cùng Lý thị tại dùng ánh mắt ngang tài ngang sức tiến hành chém giết nhau.
Sớm nghe Lý thị nói chỉ cho hai lượng bạc làm của hồi môn thì trong lòng Vương thị càng không thích Lý thị. Bình thường chính mình đối với nàng rất tốt, thế mà nay hiện tại chỉ là trù tính một chút tiền cho tiểu nữ nhi làm của hồi môn. Nàng liền như vậy chỉ cho hai lượng bạc, đây không phải là như xua đuổi hành khất hay sao?
"Cha, nương nhà mình có chuyện gì sao?" Ngay lúc Vương thị chuẩn bị mở miệng lúc nói chuyện, thì thanh âm của Mạc Thắng Minh truyền tới. Mà Lâm thị cùng với Mạc Tiêu Tiêu trong lòng không khỏi kêu rên: "Đương gia/ phụ thân, ngươi tới thật là đúng lúc. Thật khéo léo thế nhưng ở đúng thời điểm này xuất hiện."
Lời tác giả: Có chút bận rộn, càng có chút thiếu, lần sau nhiều càng điểm
Hết chương 6
1 nhận xét:
Nha nhi duong gia nay cung kha that, cho 2 luong bac, tuy Vuong thi che it khong xem ra gi. Nhung tai san nha Tieu Tieu co 3 luong thoi.
Khong biet Mat Minh Thang se giai quyet nhu the nao day. Va ban linh cua Mat Minh Thang se toi dau
Đăng nhận xét