>

16 thg 5, 2015

ĐCNT - Chương 27

Chương 27: Say rượu


Edit : Dứa Dứa
Beta: Thiên Hạ

Tiêu Tiêu mới không thèm để ý tới sự uy hiếp của tiểu mập. Hiện tại trong lòng nàng cảm thấy đầu óc của tiểu mập Tiêu Dật có vấn đề, nếu hắn muốn đánh nàng, cũng phải xem xem bản thân nàng có đồng ý hay không? “Chẳng lẽ mình bằng này tuổi còn dễ dàng bị đánh?” Tiêu Tiêu buồn bực, nhưng buồn bực không bao lâu, nghĩ đến mình còn có nhiệm vụ phải làm, nhanh chóng mua rượu trắng đem về nhà.

"Cha, nương, con đã trở về."

"Tiêu Tiêu trở lại rồi, nhanh chóng đưa cho nương, đi rửa tay là có thể ăn cơm." Lâm thị nhìn Tiêu Tiêu xách rượu trở về, nàng nghĩ đi lâu như vậy khẳng định cũng đủ dùng, liền tiến lên xách bình rượu trong tay Tiêu Tiêu qua.

Tiểu Tiểu rửa tay, sau đó liền đến phòng bếp giúp Lâm thị mang thức ăn lên, sau đó mới kêu mấy người Mạc Thắng Minh lên ăn cơm, Lâm thị xào một đĩa khoai tây xắt sợi, còn có một đĩa rau xanh, cùng với ít đậu đen (cũng chính là loại đậu hạt lớn) ở ruộng nhà mình, còn ít bột mì làm vài cái màn thầu, tuy rằng đồ ăn không mấy tinh xảo, nhưng cũng là bình thường ở dân quê khó có được vài món ăn.

Mạc Thắng Minh thì uống chút rượu, sau đó ăn đồ ăn, đang uống lúc cao hứng lôi kéo hai huynh đệ Mạc Vân Thiên uống chung, làm Lâm thị giận mắng một trận. Nhưng Mạc Thắng Minh thì thấy hai huynh đệ tuổi cũng đang lớn dần, đến một lúc nào đó phải ra ngoài uống rượu là chuyện thường, nếu đến lúc đó ngay cả rượu đều không biết uống, không phải để người ta không duyên cớ chê cười sao.

Tiêu Tiêu cũng vụng trộm rót một chén nhỏ nếm thử, một ngụm cho vào miệng chỉ cảm thấy nóng rát, nàng muốn ói ra, nhưng lại sợ Lâm thị cùng Mạc Thắng Minh phát hiện nàng vụng trộm uống rượu, chỉ có thể cứng rắn nuốt vào. Rượu trắng chảy qua chỗ nào cũng cảm thấy cay xè, Tiêu Tiêu thế nhưng nấc cục hai tiếng, ngược lại làm cho một đám người trên bàn bật cười, Tiêu Tiêu xấu hổ, mặt đỏ ửng giống như quả đào chín, vô cùng khả ái.

Sau bữa cơm Lâm thị với Mạc Dao Dao, một người tới phòng bếp rửa bát, một người thì đi chuẩn bị nước tắm cho cả nhà vào buổi tối. Còn Mạc Thắng Minh thì nghỉ ngơi một lát, sau đó đến trong ruộng xem xét, hai huynh đệ Mạc Vân Thiên cùng Mạc Vân Phong đã say mèm, kỳ thật bọn họ uống rượu không nhiều nhưng mặt đỏ chẳng khác gì tôm luộc, lúc đứng lên cũng cảm thấy choáng váng. Lâm thị nhìn, vừa tức giận vừa buồn cười, dứt khoát cho bọn họ đi ngủ một giấc.

"Nương, con thật mệt, con đi ngủ một chút, một lúc nữa người nhớ phải đánh thức con." Tiêu Tiêu cũng dần dần bị rượu làm cho say xẩm, có chút không chịu nổi, chào hỏi Lâm thị rồi cũng lắc lư lắc lư đi vào phòng, lập tức đổ trên giường, ngủ được liền kêu một tiếng thật thoải mái.

Đại khái là sau khi ngủ một canh giờ, Tiêu Tiêu mơ mơ màng màng tỉnh, nhưng  đầu lại đau dữ dội, đứng lên cũng tựa sắp ngã, lắc đầu trái phải mấy cái rồi đi ra khỏi phòng, sau đó đi đến buồng tắm, múc nước lạnh chứa trong vại lớn, trực tiếp vỗ lên mặt, lúc này mới thanh tỉnh hơn, chỉ là cảm giác đau đầu lại không giảm đi bao nhiêu, điều này làm cho nàng thật buồn bực. Lại nói, kiếp trước chính mình không biết uống rượu, nhưng ít nhất sẽ không uống một chén liền say thành như vậy, nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, kiếp trước rượu trắng đã trộn với nước, sao có thể so sánh cùng nguyên vị rượu trắng này. Chỉ là lần này thật là làm cho chính mình chịu không được a. Sau đó mới chao đảo đi đến nhà chính, trực tiếp cầm lấy ấm trên bàn, rót mấy chén nước.

"Nha, Tiêu Tiêu, muội tỉnh rồi, tại sao không gọi tỷ? Hiện tại thế nào? Cảm giác tốt hơn chút nào không?" Đại tỷ Dao Dao mới từ bên ngoài trở về, nhìn thấy Tiêu Tiêu đã tỉnh, quan tâm hỏi.

"Ngô, tốt hơn nhiều rồi, chỉ là đầu còn có chút choáng, đại tỷ, tỷ thay muội day day chút đi." Tiêu Tiêu nhìn Mạc Dao Dao một cách ôn nhu, không tự kìm hãm được liền làm nũng, giương mắt nhìn Mạc Dao Dao.

Mạc Dao Dao nhìn bộ dạng đùa giỡn của Tiêu Tiêu, trong lòng không khỏi buồn cười, bình thường Tiêu Tiêu rất nghiêm trang, khó có được những lúc như vậy, nhưng nàng vẫn ôn nhu cười, lấy tay điểm nhẹ mũi Tiêu Tiêu một chút, sau đó dùng hai tay mềm nhẹ xoa bóp huyệt thái dương thay Tiêu Tiêu, giận cười nói: "Muội  a, chỉ biết làm nũng, người đã lớn như vậy, còn không biết chừng mực, rượu trắng không tốt sao còn uống? Say không biết gì, lúc này nhìn muội còn thành thật hay không?"

Tiêu Tiêu hưởng thụ sự xoa bóp của Mạc Dao Dao, trong lòng cũng được vui vẻ, không nghĩ đến đại tỷ ôn nhu lại thiện lương đơn thuần như vậy, xem ra về sau phải tìm một tỷ phu tính tình tốt, bằng không đến thời điểm chịu khổ lại chính là tỷ tỷ của mình, trong lòng không khỏi lại bắt đầu suy nghĩ. Nhưng mà, đang nghe đến câu nói kế tiếp của Dao Dao khiến nàng cũng có chút ngượng ngùng, vốn tưởng rằng phụ thân cùng mẫu thân bọn họ không thấy được, không nghĩ đến bọn họ đều nhìn thấy, chỉ là không nói ra mà thôi, còn làm hại chính mình quẫn bách như vậy, ngược lại hối hận một hồi. Hoảng hốt phát hiện phụ thân cùng mẫu thân bọn họ không biết đi đâu, nghi ngờ nói: "Đại tỷ, cha mẹ bọn họ đi đâu rồi?"

Mạc Dao Dao nhìn thấy trên mặt Tiêu Tiêu hiện lên vẻ hối hận, trong lòng vụng trộm vui vẻ, sợ là Tiêu Tiêu không biết nàng đang đùa đi? Nếu biết e là không biết sẽ xấu hổ thành cái dạng gì.

Nhưng nếu Mạc Tiêu Tiêu biết  trong lòng đại tỷ của  nàng  đang nghĩ cái gì, sợ là sẽ tức giận tới hộc máu, vốn trong lòng vẫn cho là đại tỷ thiện lương đơn thuần, thế nhưng cũng có một mặc phúc hắc như vậy, quả thật là nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài a.

Mà Mạc Dao Dao đang nghe, thấy Tiêu Tiêu nghi hoặc thì dĩ nhiên trả lời: "Chỉ có muội là tiểu lười thôi, cha cùng đại ca nhị đệ bọn họ đã sớm tỉnh, bây giờ cùng nương ở trong ruộng lúa làm cỏ."

Tiêu Tiêu tròng mắt xoay chuyển, gật gật đầu "Nga" một chút, tỏ vẻ đã biết. Mạc Dao Dao theo sau,  giúp xoa nhẹ một hồi, sau đó Têu Tiêu nói tốt hơn rồi mới dừng tay. Dao Dao nhìn Tiêu Tiêu quả thật đã tốt lên, sau đó mới chạy đi làm những chuyện khác. Tuy rằng bây giờ không phải là ngày mùa, nhưng trong nhà bình thường vẫn có rất nhiều việc, ví như lau bàn, quét tước vệ sinh, hiện tại cũng đã giao cho Mạc Dao Dao làm, lại nói cơm chiều tối nay nàng còn chưa làm, nên đối với Tiêu Tiêu cũng có chút cảm giác không quan tâm lắm.

Nhìn bộ dáng của Mạc Dao Dao hiền lương như vậy, Mạc Tiêu Tiêu trong lòng ngày càng xác định  phải tìm cho đại tỷ Mạc Dao Dao một vị hôn phu thật tốt, chẳng qua bây giờ nàng chưa tìm được người vừa ý, ngày sau sẽ nhắc mẫu thân mang nàng theo cùng đến mọi nơi trong thôn, xem có thể nghe được tin tức gì tốt  hay không.

Tiêu Tiêu ngồi trong chốc lát, chỉ cảm thấy trong nhà trừ bỏ nàng cùng Huyên Huyên, những người khác đều có chuyện để làm, phải xem chừng tiểu nha đầu Huyên Huyên kia, xem như xong phim, mới nhỏ như vậy thì có thể làm cái gì, ngược lại là nàng hiện tại đã sáu tuổi, cũng là lúc giúp mọi người trong nhà làm chút chuyện .

Đột nhiên Tiêu Tiêu dường như nhớ ra cái gì đó, cau mày cố gắng hồi tưởng, rốt cuộc trời không phụ lòng người, làm cho nàng nghĩ ra. Trước đó nàng có phát hiện mầm ớt, từ lúc nàng đào về, sau đó thật cẩn thận trồng trong chậu, bình thường nàng cũng chỉ là tưới nước vài lần, tình hình cụ thể nàng còn chưa đi xem xét, hiện tại vừa lúc có cơ hội này, nếu có cái gì hư hỏng cũng có thể chuẩn bị trước.

Sau đó, Tiêu Tiêu từ trong phòng đi tới chỗ gieo trồng ớt, xem qua từng gốc, chỉ là nhìn từng  gốc ớt mầm đều nở ra rất nhiều hoa nhỏ thì trong lòng Tiêu Tiêu một trận kích động. Căn bản nàng còn lo lắng có thành công không, có thể nở hoa hay không còn không xác định, thật không nghĩ đến lại có thể thấy được hoa, xem ra không bao lâu nữa là có ớt để ăn rồi, ngẫm lại tới nơi này đã lâu như vậy không có nếm qua vị ớt, nghĩ đến kiếp trước chính mình có thể nói là không cay không vui, hiện tại nghĩ đến ớt liền xúc động chảy nước miếng a!

"Tiêu Tiêu, mau tới đây, xem xem ca tìm được cái gì này?" Ngoài viện vang lên thanh âm vui thích của Đại ca Mạc Vân Thiên.

Tiêu Tiêu nghe được thanh âm nghi hoặc của đại huynh, vốn định không đi xem , nhưng  ngẫm lại ra ngoài xem cũng không sao, chủ yếu là không thể đả kích tính tích cực của đại ca, chỉ là nàng vừa nhìn thấy trên tay Mạc Vân Thiên giấu một đồ vật thì trong lòng thêm trên mặt đều là một mảnh kích động.


~\(^o^)/~\(^o^)/~\(^o^)/~
Hết chương 27.

6 nhận xét:

Unknown nói...

tìm được gì mà kích động vậy?mong chương mới nhanh nhanh để biết. Thanks nhiều

Unknown nói...

Đủ 10 like + cmt là có c mới hí hí

Unknown nói...

mình tạo 10 tài khoản được không? kakaka

Nguyên Phương nói...

Cái gì mà làm Tiêu Tiêu nhà ta kích động dữ vậy ta.
Thanks nàng.

Unknown nói...

Ôi trời ơi! Con nít quỷ à. Mới có 6 tuổi mà đi uốn rượi rồi, làm sau đi nữa thân thể bây giờ làm sau chịu nổi chớ. Không biết đại ca tiêu tiêu mang cái gì về vây?

Unknown nói...

Trong bua an ma khong co ot thi lam gi ma ngon nua, phai cay cay moi ngon. Mat Van Thien tim duoc cai gi quy ma kich dong du va, mong la kiem duoc tien
Cam on cac edit rat nhieu