>

4 thg 5, 2015

ĐCNT - Chương 21

Hôm nay lễ 30/4 - 01/05 ta sẽ tặng mọi người 2 chương. Chúc các nàng chơi lễ vui vẻ. ^-^

Chương 21: Bà mối tới cửa, Vương thị bao che khuyết điểm


Edit: Míp + Dứa Dứa
Beta: Thiên Hạ

Vương thị trừng mắt liếc nhìn nàng, sau đó sắc mặt không tốt nói: "Ngươi vừa mới nói muốn đem Dao Dao gả cho người nhà mẹ đẻ ngươi? Làm vợ của tiểu chất nhi nhà mẹ  ngươi?"
"Nương, đây chỉ là đang thương lượng mà, ha ha..." Lý thị ngượng ngùng cười nói.
"Thương lượng? Nghe ngươi vừa mới nói giọng kia cũng không phải là đang thương lượng, ta như thế nào cảm thấy ngươi đây là đang bức bách ta". Vương thị vẫn là không hài lòng đáp án này, phải nói từ sự kiện lần trước, trong lòng nàng đối với Lý thị tất nhiên không thể thích, thậm chí là mang điểm chán ghét.
"Ai, nương, làm sao có thể chứ, ngài đã nói, hơn nữa nhà mẹ con cùng đại tẩu nàng....”
"Thôi, Lý thị, ngươi nói đủ chưa? Chuyện này đến đây là ngừng, bằng không ta cũng mặc kệ ngươi là đệ muộita cũng sẽ đánh." Lý thị còn chưa nói xong, liền bị Mạc Thắng Minh nổi giận cắt đứt lời nói.
"Ai, Đại ca, ngươi muốn hay không suy nghĩ thêm một chút, tiểu chất nhi cũng rất tốt mà?”
"Tốt cái gì? Chất nhi kia là một ngốc tử, điều này ngươi cũng trầm trồ khen ngợi?" trên mặt Vương thị thần sắc càng ngày càng khó coi, Lý thị càng ngày càng vô pháp vô thiên, không thu thập nàng có lẽ có khả năng nàng sẽ quên mất nàng còn có một người bà bà này.
Mọi người ở trong phòng này đều trợn mắt nhìn Lý thị, đặc biệt là ánh mắt của bà bà Vương thị, giống như là muốn ăn người, nuốt nước miếng một cái, đang chuẩn bị giải thích, liền nghe thấy bên ngoài có người quát to: "Mạc gia đại tẩu ở nhà sao?! Mạc đại tẩu?!"
Mạc Thắng Minh cùng Lâm thị ánh mắt phức tạp đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt lóe lên ánh mắt nghi hoặc, lúc này ai lại đến?
"Nhà Lão đại, đi mở cửa đi, nếu người tới không có gì chuyện trọng yếu, ngươi để cho nàng ngày sau lại tới." Vương thị chậm rãi nói, nhưng vẫn như cũ ánh mắt băng lãnh nhìn Lý thị, khiến Lý thị không khỏi khiếp sợ.
Một lát sau, Lâm thị mang theo một bà lão mập mạp tiến vào, đầu đội khăn hồng, khóe miệng còn có một cái nốt ruồi, nhìn đến trang phục của nàng khiến Tiêu Tiêu không khỏi nghĩ đến một cái nghề, mà khi người này mở miệng nói câu nói đầu tiên cũng làm cho Tiêu Tiêu đoán đúng nghề của nàng.
"Nha, lão tỷ tỷ cũng ở đây?! Haha, tất cả mọi người đều ở đây thật vừa lúc, là như vậy,  Lý gia ở thôn bên cạnh nhờ ta làm bà mối, mà nữ nhi này chính là Mạc Dao Dao nhà các ngươi!" phụ nhân béo cầm khăn tay che miệng cười.
Vương thị liếc mắt nhìn phụ nhân béo, mới chậm rì rì nói: "Ta nói bà mối Vương, ngươi có phải hay không là nhầm người? Dao Dao nhà ta bây giờ mới là một hài tử chưa đến mười tuổi."
"Ai, lão tỷ tỷ, không thể nói như vậy, Lý gia là người nhà mẹ đẻ Nhị phu nhân, người ta đã xác định nói là đại tiểu thư của Mạc đại lão gia, trong thôn này chỉ có một nhà của tỷ, chẳng lẽ ta lại có thể đi nhầm. Hiện tại tỷ có ở đây, có thể hay không nói một câu về chuyện này". Bà mối Vương thấy sắc mặt của Vương thị vẫn không thay đổi, chưa bị lời nói của nàng ảnh hưởng, liền nói thêm: "Lão tỷ tỷ, Lý gia đã chuẩn bị năm lạng bạc để làm sính lễ, năm lạng bạc thật ra không ít, làm người không thể có lòng tham quá".
Vương thị vẫn không lên tiếng, Lâm thị cùng Mạc Thắng Minh ánh mắt nóng rực nhìn về phía Vương thị, chỉ  sợ nàng sẽ đáp ứng, có lẽ Vương thị cũng hiểu được ánh mắt nóng rực của đám người  Mạc Thắng Minh, rốt cuộc giật giật miệng nói: "Hôn nhân đại sự, nên do cha mẹ làm chủ, ta chỉ là nãi nãi(*), chuyện này ta không thể lên tiếng quyết định." Sau đó nhìn về phía Mạc Thắng Minh, "Lão đại, ngươi có ý kiến nào không? Nếu không được thì để cho người ta đi đi, đừng làm chậm trễ việc đồng áng của mọi người."
* nãi nãi : bà nội
Vương thị vừa nói xong, nhất thời khiến mọi người kinh ngạc, sau lưng đám người đang còn kinh ngạc thì trong lòng Mạc Tiêu Tiêu là hưng phấn. Chẳng qua trong lòng Tiêu Tiêu còn có chút phức tạp, chung quy hành động của Vương thị hôm nay cũng không giống như trước một mặt che chở một nhà nhị thẩm, hiện tại cũng đã bắt đầu che chở bọn họ , xem ra là một điều tốt.
"Bà mối Vương, mời người trở về cho, Dao Dao nhà ta bây giờ còn nhỏ, ta còn không có ý định cho nàng làm mai, trong nhà còn có chuyện quan trọng, đừng làm trễ nãi." Lâm thị vốn nghe được Vương thị vẫn chưa thay Dao Dao quyết định, trong lòng vẫn là kinh ngạc. Bất quá sau khi nghĩ kỹ, Dao Dao của nàng dù sao cũng là tôn nữ, làm sao có thể nhìn cháu gái của mình gả cho một cái người tâm trí không bình thường, bất quá trong lòng bà bà, nhà mình hẳn không phải là không có vị trí.
Lâm thị nhìn bà bà Vương thị trong ánh mắt tràn đầy cảm kích, Vương thị nhận thấy được, chỉ là trên mặt nàng vẫn không thay đổi, chẳng qua trong lòng vẫn là sung sướng, dù sao trước kia mình đối những nhi tử này của mình vẫn tương đối bỏ quên, trong lòng rất áy náy. Mặc kệ hậu quả phía sau, theo bản năng vẫn che chở bọn họ.
Bà mối Vương cũng thấy thái độ của người trong nhà này rõ rệt như vậy, cũng không nói gì thêm, liền đưa của hồi môn cho Lâm thị rồi đi ra ngoài. Lâm thị đuổi kịp nàng đang đi phía trước, vụng trộm nhét chút tiền bạc cho bà mối Vương: “Bà mối Vương, chút tiền bạc này ngài cũng đừng ngại, Dao Dao nhà ta bây giờ còn nhỏ, đợi hai ba năm nữa còn phải dựa vào ngài tìm cho nàng một người thành thật có thể tin được."
Bà mối Vương gặp sự tình không có hoàn thành, nhà Mạc lão đại ngược lại nói lý lẽcũng không dám chối từ, thuận tiện nói hai câu, "Ai, nhà Mạc đại lão, ngươi không biết, hôm qua Trần thị có đến tìm ta, để cho ta tới nhà ngươi cầu hôn, nhưng là ta không có đáp ứng, chung quy là khuê nữ  nhà ngươi tại sao có thể gả cho một tên ngốc tử. Nếu ta không đến, nàng nói liền muốn đánh ta, ta cũng sợ nàng lạm dụng uy quyền nên mới đáp ứng, chỉ là không nghĩ đến sẽ mang phiền phức cho các ngươi". Bà mối Vương làm ra vẻ mặt không đành lòng, trong giọng nói phẫn hận nói về Trần thị.
"Haiz, cũng là Dao Dao nhà ta có phúc, ngay cả trưởng bối như ngài cũng giúp, nhưng là vì sao số của nàng vẫn khổ như thế..." Lời còn chưa dứt, Lâm thị khóc thút thít lên.
Bà mối Vương được Lâm thị cho chỗ tốt, tự nhiên sẽ không nói Mạc Dao Dao không phải, chỉ mắng Trần thị là dạng người gì, nhìn đến Lâm thị khóc thương tâm như vậy, cũng là khuyên can mấy lời.
Rốt cuộc Lâm thị ngừng khóc, sau đó ngượng ngùng nói: "Ngược lại khiến lão nhân gia ngài chế giễu, ta đây trong lòng vừa nghĩ đến đệ muội cũng nói muốn đem Dao Dao nhà ta định thân cùng chất nhi ngốc nhà nàng, trong lòng ta liền khó chịu, hu…hu..."
"Ai, đừng khóc, chuyện này hoàn hảo nhà ngươi không có đáp ứng, ngươi cần phải hảo hảo đối đãi khuê nữ. Tốt, lão bà tử ta cũng muốn trở về, đừng tiễn nữa". Bà mối Vương khoát tay, xoay người liền rời đi.
Lâm thị nhìn bà mối Vương đã đi xa, xác định bà mối Vương sẽ không quay lại, xoay người vào viện môn, vội vàng hướng trong nhà chính đi.
Lý thị gặp bà mối Vương đã rời đi, bà bà Vương thị mặt âm trầm, ánh mắt ngoan ác nhìn mình, khiến trong lòng nàng càng thấp thỏm bất an, nếu có thể nàng muốn lập tức chạy đi, vĩnh viễn đều không tới nơi này, hoặc là nghĩ trực tiếp ngất đi. Nhưng giờ phút này nàng không dám, cũng không thể làm như vậy, duy nhất có thể làm cũng chỉ là gánh vác lửa giận của Vương thị.
Lâm thị vào cửa, thấy chính là cảnh tượng như vậy, Vương thị ngồi ở chủ vị, Lý thị đứng bên phải chậm rãi bất an, bên trái là Mạc Thắng Minh đang nổi giận cùng mấy đứa nhỏ Mạc Tiêu Tiêu, mà mọi người đều dùng ánh mắt tức giận nhìn Lý thị.

                         ~\(^o^)/~\(^o^)/~\(^o^)/~

Hết chương 21.

4 nhận xét:

Unknown nói...

thanks các nàng nha ^^
cái loại ng rác rưởi như Lý thị quả thật đáng ghét = = cái việc như thế mà cũng làm được, hừ, cái thằng cháu ngốc nhà bà ta mà vác mặt đến nhà Tiêu Tiêu ta đảm bảo TT sẽ đánh cho nó khỏi cần ngốc luôn =))))))

Dứa Dứa nói...

Cảm ơn nàng đã ủng hộ truyện...!!! ^^

Unknown nói...

Cái bà mối Vương này miệng dẻo dẹo cái gì cungx nói được. Vương thị coi như còn có thể tôn trọng nếu mà cũng giống như mụ Lý thị thì thôi luôn rồi.
Mạt Minh Thắng hôm nay tỏa ra là một trụ cột trong gia đình rồi. Cảm ơn eidt rất nhiều

Unknown nói...

Hay wá ak. Ủng hộ nang! <3<3<3